Nhìn ngón tay thon dài của Thành Thanh Ninh đặt trên cổ tay của hắn, Mặc Hàn Dạ ánh mắt phức tạp. Lúc này trên cổ tay của Thành Thanh Ninh quấn băng trắng, ngửi lấy mùi thuốc, Mặc Hàn Dạ biết đây nhất định là lúc trưa hắn mất đi lí trí, đem cổ tay cô bóp bị thương.
Trong lòng có một cảm giác kì lạ đang sục sôi, hình như có chút hối hận, cũng hình như có chút..... đau lòng? Mặc Hàn Dạ không nhịn được nhíu mày, loại cảm giác này thật kì lạ!
Không có tâm trạng đoán trong lòng Mặc Hàn Dạ đang nghĩ gì, Thành Thanh Ninh bắt mạch của hắn, cười lạnh “Cơ thể gì tự mình không rõ sao? ngươi đây là trúng độc cộng thêm cấp hỏa công tâm!” Thật ra, trong lòng Thành Thanh Ninh cũng rất kì lạ. Mạch tượng này của Mặc Hàn Dạ, dường như có chút cổ quái.
Trong cơ thể hắn, hình như trúng cổ độc rất sâu, cổ độc sớm đã hòa làm một với cơ thể của hắn, nhưng lại không giờ phút nào là ngừng nuốt chửng cơ thể của hắn......Không biết là ai đã hạ độc thủ như vậy với hắn, vậy mà ngay cả đứa trẻ cũng không bỏ qua? nhưng vì Thành Thanh Ninh chỉ bắt mạch sơ, cũng không rõ tình hình cụ thể, chỉ có thể đưa ra một kết luận đại khái.
Cộng thêm thái độ Mặc Hàn Dạ đối với cô, Thành Thanh Ninh không đem một nắm thuốc độc độc chết hắn đã không tệ rồi, mới không có lòng tốt giúp hắn giải cổ độc trong cơ thể. Thành Thanh Ninh thu tay lại, đứng lên từ trên cao nhìn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/212085/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.