Thành Thanh Ninh vừa vào cửa đã nghe thấy Thành Minh tức giận dặn dò hạ nhân. Trong lòng thất vọng, trên mặt lại cười nhẹ “Phụ thân hỏa khí lớn quá, vào hè cẩn thận bị cảm nắng.” Thành Minh sắc mặt đanh lại, lúc nhìn thấy bộ dạng uất ức của Thành Uyển Nhi, lập tức trách mắng đến “Nếu con đã biết phủ Sở vương xảy ra chuyện rồi, vậy thì biết di nương con và tỉ tỉ con cũng đều trúng độc rồi, không giải độc cho họ con đến phủ Sở vương làm gì?!”
Đối mặt với người cha bất công này, Thành Thanh Ninh không muốn giải thích. Một lúc nhất thời, Thành Minh sẽ không phát hiện mặt khác của Thành Uyển Nhi. Sự yêu thương của ông đối với Thành Uyển Nhi, sớm đã che mờ trái tim của ông. “Đương nhiên là đi giải độc.” Thành Thanh Ninh thần sắc nhàn nhạt nói đến “Hoàng thượng họ đều ở phủ Sở vương, nếu thật sự xảy ra chuyện rồi, ai có thể đảm đương nổi?” “Hoàng thượng ở phủ Sở vương xảy ra chuyện, có liên quan gì đến con?” Thành Minh tức giận nhìn cô “Mau giải độc cho di nương con và tỉ tỉ của con!”
Đối mặt với thái độ cứng nhắc của Thành Minh, Thành Thanh Ninh trong lòng cười lạnh, trên mặt lại dần trở nên uất ức “Phụ thân chỉ biết hung dữ với con gái, người biết chuyện nói phụ thân đối với con gái khắc khe, người không biết còn tưởng con gái là người nhặt về!” vừa nói, Thành Thanh Ninh lau mắt, uất ức đi qua chẩn mạch cho Thành Uyển Nhi và Hồ di nương.
Lúc ở phủ Sở vương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/212086/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.