“Thành Thanh Ninh, cô là đang mắng bổn vương sao?” Mặc Hàn Dạ đột nhiên đưa tay ra nắm chặt lấy cằm của cô, rất nhanh cằm của Thành Thanh Ninh bị nắm đến đỏ ửng. Thành Thanh Ninh đau buốt, nhịn không được một chân đạp về phía Mặc Hàn Dạ. Lúc nãy cô còn tưởng, bản thân là ma chướng rồi, rơi vào trong mơ chứ!
Không ngờ Mặc Hàn Dạ người đàn ông thối này, thật là đến phủ hộ quốc công, đến Minh Châu các của cô! Mặc Hàn Dạ cũng không tránh né, mặc cho cô đạp một chân, sau đó tăng thêm sức mạnh trên tay, ánh mắt chơi đùa nhìn cô “sao hả, tự chui vào lòng bổn vương cũng không thể khiến ta lay động, thay đổi chiến thuật rồi sao?”
“Thành Thanh Ninh, cô không cần hao tâm phí sức như vậy, bổn vương cho dù cả đời cô độc, cũng sẽ không cưới cô.” Mặc Hàn Dạ cười lạnh một tiếng, mới buông lỏng tay ra.
Thành Thanh Ninh sờ lấy cái cằm đau buốt của cô, cắn chặt răng nhìn Mặc Hàn Dạ “Ha, Sở vương thật là khổng tước xòe đuôi! tự cho mình là một món ngon sao?” “Ngươi yên tâm đi, bổn tiểu thư cho dù đời này không gả được, cũng tuyệt đối sẽ không gả cho ngươi!” chẳng phải là buông lời độc sao? ai không biết chứ?! Tên đàn ông thối này ra tay một chút cũng không lưu tình, đáng đời hắn đời này đều không lấy được vợ!
Nghe lời sắc mặt của Mặc Hàn Dạ càng khó coi hơn, ánh mắt như muốn ăn người của hắn nhìn đến “Thành Thanh Ninh, cô thật sự tưởng rằng, cứ mắng chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/212083/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.