Nàng nhếch lên một bên môi, hiện ra nụ cười quỷ quái.
Đã lâu cũng chưa sử dụng quyền cước, thật đúng là đang sợ không có ai cùng nàng luyện tập, một thân gân cốt này chưa có cơ hội phát triển.
Tay chân nhẹ nhàng sắp xếp đệm chăn, tạo thành một hình người, thoạt nhìn giống như nàng đang còn ngủ. Sau đó thân người chợt lóa, trốn sau trướng mạn.
Động tĩnh ngoài cửa sổ ban đầu chỉ là thử, về sau càng lúc càng làm càn, rốt cuộc, "phanh" một tiếng, cửa sổ bị người bên ngoài đẩy ra, một thân ảnh nhảy vào.
Khi rơi xuống đất tạo ra động tĩnh lớn, sợ tới mức người nọ đứng lại một hồi lâu mới động đậy.
Phượng Vũ Hành khinh bỉ xem thường, thầm nghĩ hóa ra là một phế vật.
Nhưng phế vật kia cũng không cho là như vậy, chỉ thấy hắn nhón chân, từng bước một đi đến cạnh mép giường thăm dò, còn chưa tiến vào đã vung đầu, gảy mấy sợ tóc rơi trên trán.
Thị lực trong đêm của Phượng Vũ Hành rất chuẩn, tuy người nọ che mặt, nhưng vẫn có thể từ thân hình nhìn ra là một nam tử. Đặc biệt, một đôi mắt phượng lộ ra, gần như là cùng lúc, người này xuất hiện trong trí nhớ của nguyên chủ.
Hóa ra là hắn!
Được lắm!
Nàng vặn cổ tay, thấy người nọ rốt cuộc đi đến mép giường, một bàn tay thò vào chăn tìm kiếm.
Nàng vươn chân ra, ngay lúc thân thể kia đang dò xét đồng thời dùng sức đá vào bắp chân hắn, đồng chí phế vật đã ngã quỵ trên giường.
Chăn vốn đang phồng đã xẹp xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1811988/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.