Tất cả mọi người không thèm nhắc lại, trong lúc nhất thời, Trầm thị thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Có nữ nhân nhà mẹ đẻ mưu đoạt tài sản của nhà chồng, lại là đoạt của các nữ quyến bên nhà chồng, ngay cả lão thái thái cũng không buông tha, đúng là tin lạ của Đại Thuận.
Lão thái thái vuốt ve quyền trượng trong tay, hơn nửa ngày, rốt cuộc mở miệng hỏi: "Cẩn Nguyên, rốt cuộc cái nhà này là họ Phượng hay là họ Trầm?"
Phượng Cẩn Nguyên nhanh chóng đáp: "Đương nhiên là họ Phượng."
"Vậy vì sao ác phụ gian xảo độc ác này muốn càn rỡ ở Phượng gia ta như thế?"
Trầm thị vội vàng biện giải: "Ta chưa nói là Trầm thị muốn!"
Phượng Vũ Hành khó hiểu: "Không phải là Trầm gia muốn? Mà là Phượng gia? Nhưng rõ ràng Hoàng thượng nói nữ tử nhà mẹ đẻ mang theo cửa tiệm hồi môn đến nhà chồng không được cưỡng chế giữ lại! Đây là Phượng gia cãi lời Hoàng mệnh!"
Phượng Cẩn Nguyên giận dữ khiển trách: "Nói hươu nói vượn!"
Lão thái thái cũng hỏi lại: "Phượng gia ta lúc nào thì nói muốn?"
Trầm thị bị lời nói chặn lại, không biết phản bác như thế nào.
Phượng Vũ Hành lại tiếp tục nói: "Là ai cho ngươi lá gan mượn tên Phượng phủ giữ cửa tiệm của Diêu di nương không trả? Mẫu thân, ngươi làm như vậy, rốt cuộc là để Phượng phủ chỗ nào?" Nàng nói chuyện, âm vang hùng hồn, nghe lại giống vì Phượng gia kêu oan.
"Ta..." Trầm thị bị nghẹn, "Phượng Vũ Hành, là do ngươi châm ngòi!"
"Là ta sao?" Nàng chớp chớp đôi mắt to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1811987/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.