Nửa đêm, bầu không khí vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe được nhịp tim của bản thân, không thể nào tiếp tục lừa mình dối người, bất tri bất giác làm theo sự sai khiến của con tim.
Mạc Khải Quân lén lút đi đến phòng của Vân Minh như một kẻ trộm, lợi dụng việc cậu ngủ say mà giúp cậu xử lí vết thương, nếu không, để bị nhiệm trùng chắc chắn sẽ rất dễ bị hoại tử.
Anh nhẹ nhàng bôi thuốc cho cậu, mỗi lần mày cậu cau lại vì đau đớn, âm thanh thút thít vang lên thì lòng anh lại quặn thắt, trái tim bất giác nhói lên như có ai đó đang bóp chặt.
Anh không tin việc hoán đổi linh hồn, càng không muốn tin rằng cậu chính là Vân Minh nhưng không hiểu vì lí do gì anh lại luôn mềm lòng, luôn đắn đo do dự, thậm chí bây giờ anh còn lén lút quan tâm đến cậu như một thằng hèn.
Anh tự hỏi, có phải là do anh nhớ Vân Minh đến phát điên rồi không?
Nếu là vậy, phải chăng anh đang hi vọng cậu chính là Vân Minh, hi vọng lời cậu nói hoàn toàn là thật, nhưng ở đâu đó trong trái tim anh lại không muốn thừa nhận? Bởi vì cho dù cậu có thật sự là Vân Minh đi nữa, với thân xác này, gương mặt này anh cũng không có cách nào thích ứng được, không có cách nào trở về như trước đây. Cũng có nghĩa, giữa anh và cậu đã xuất hiện một vách ngăn vô hình, cho dù anh có tin hay không cũng không có cách nào thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-xac-do-ban-cham-vao-tim-anh/3398881/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.