"Viên thành chủ, ngài có chắc đây là nữ nhi của mình không?"
Người có mặt ở đây đều bị câu hỏi của Mộc Như Châu làm cho khó hiểu. Nhưng Viên Công Tiễn nào còn tâm tư suy nghĩ nữa, lúc này ông ta chỉ đang chìm trong đau khổ về cái chết oan ức của con gái, rống giận lớn tiếng với nàng.
"Nữ nhi của ta sao ta có thể không nhận ra. Ngươi... chính ngươi, ngươi ganh ghét nên mới hại chết nó."
Ông ta oán giận chỉ tay vào mặt nàng, gương mặt vặn vẹo đáng sợ. Nhưng nàng chỉ mỉm cười thú vị, đi đến cầm một chén rượu gần đó, trong cái nhìn khó hiểu của tất cả mọi người, hất chén rượu vào mặt Viên Lưu Ly đã chết.
Lúc đầu, Viên Công Tiễn thấy hành động phỉ báng của nàng thì giận run người, đôi mắt vằn tia máu, nhưng một khắc sau, ông ta đột nhiên ngửi thấy mùi khét.
Một tiếng hét chói tai của vũ cơ vang lên, cô ả không chịu nổi cảnh tượng trước mặt mà ngất đi. Những tướng quân quen tắm máu sa trường thấy cảnh tượng trước mắt thì không thể tin nổi. Đến cả Viên Công Tiễn cũng vùng vằng khỏi xác chết của Viên Lưu Ly, sắc mặt tái nhợt dọa người.
Gương mặt Viên Lưu Ly biến đổi rất nhanh, giống như bị ăn mòn vậy, bốc khói nghi ngút, mùi hôi tanh tưởi, ngoài vẩy đen trên mặt thì còn có tiếng xèo xèo như thịt rán. Một chất lỏng màu tím đặc sệt chảy từ lỗ chân lông trên mặt nàng ta ra, hòa lẫn với vết máu ở cổ. Gương mặt thật lộ ra...
"Đây là phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958933/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.