Theo dự tính ban đầu, nhanh nhất thì 10 ngày tới nơi, chậm nhất là 13 ngày. Nhưng do bão tuyết lần này cản trở, 17 ngày sau đội quân mới tới Nghiệp Thành. 
Mở cổng thành đón chào họ chính là thành chủ Viên Công Tiễn và một số bô lão. 
Đội quân như vũ bão cuồn cuộn tiến vào trong, oai khí vô cùng. Mộc Như Châu đảo mắt nhìn xung quanh, ngoài binh lính nơi đây thì không còn ai. Có lẽ người dân đã được di tản đi nơi khác rồi. 
Vừa xuống ngựa, Sở Mạc Vân Phong đã cùng các tướng quân khác họp bàn với thành chủ nơi đây. Nàng cũng được sắp xếp ở một gian phòng rộng rãi. 
Vào trong phòng, nhìn thấy chăn ấm đệm êm, nàng không giấu nổi xúc động, trong lòng rưng rưng. Cuối cùng cũng không phải ngủ dưới đất rồi. 
Hành tẩu giang hồ nhiều năm, dù ham tiền của, nhưng nàng chẳng bao giờ ủy khuất chính mình, cùng lắm chỉ ngủ trên cây. Nhưng nhờ Sở Mạc Vân Phong, nàng đã thấy rõ sự lợi hại của thời tiết. 
Buổi tối, nơi đây tổ chức yến tiệc mừng. Có tiệc là có rượu với đồ ăn ngon, đương nhiên nàng sẽ đi. 
Yến tiệc được tổ chức ngoài trời, tuyết cũng ngừng rơi từ sáng nay nên không ảnh hưởng nhiều. Rượu, thịt được bày biện đầy đủ trên bàn. Vì chủ soái là Thân vương gia chưa đụng đũa nên nàng chỉ có thể ngậm ngùi nhìn, mong hắn nói những lời bạc bẽo nhanh nhanh còn ăn. 
"Chư vị, ngày tháng gian khổ tiếp theo, còn cần chư vị góp sức rồi. Bổn vương..." 
Hắn nói dài dòng nửa nén hương, quần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958932/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.