Độc Biển Thước vừa nghe đối phương là Tây Bắc Phong, bất giác mặt mày xám ngắt, người run lên lẩy bẩy.
Hơn nữa, Tây Bắc Phong phun hết chất nước quả đào ra ngoài, rõ ràng đãbiết trước có độc, dùng nội lực dồn nước quả lại, chất độc không sao lan ra được.
Độc Biển Thước thì không đủ trình độ nội lực ấy, cần phải vào nhà để uống thuốc giải. Đào Tiểu Hồng bỗng lên tiếng hỏi :
- Lâu tiền bối, hai người bị ném xuống sông là ai vậy?
Tây Bắc Phong gằn giọng :
- Điều đó thì phải hỏi y mới biết. Nếu y không chịu nói, lão phu cứ ngồi miết ở đây với y, tin chắc nếu không có thuốc giải thì y ắt phải duỗichân trợn mắt thôi.
Đào Tiểu Hồng giật mình :
- Trong quả đào có độc ư?
- Còn phải hỏi! Lão phu tin chắc hai người trẻ tuổi bị ném xuống sông cũng bị trúng độc trong quả cây mà mất sức kháng cự.
Độc Biển Thước điếng hồn :
- Lão tiền bối, tại hạ quả tình không dám dối gạt, hai người kia chính là bộ thuộc của tại hạ, bởi vi phạm...
Tây Bắc Phong bực tức :
- Ngươi chỉ có thể đặt điều dối gạt kẻ khác thôi. Lão phu thân phận như thế nào làm sao mà ngươi qua mặt được chứ!
Độc Biển Thước lòng nóng như thiêu đốt :
- Lão tiền bối không tin thì tại hạ cũng chẳng biết làm sao hơn!
Tây Bắc Phong cười khẩy :
- Lão tiểu tử, ngươi quả thực chưa thấy quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/2777989/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.