Nơi đây là eo sông, một tòa trang viện cất dọc theo bờ, xung quanh cótường thấp vây bọc. Bên trong là vườn cây trái sum suê trĩu cành, một số chìa cả ra ngoài bờ tường, những quả trái cây đỏ mơn mởn trông đến phát thèm.
Hai người trẻ tuổi một trai một gái sau khi trải qua một chặng đườngdài, mồ hôi nhễ nhại, vừa trông thấy những trái cây hấp dẫn kia, đềukhông khỏi nuốt nước miếng đánh ực.
Cô gái nói :
- Nhạc đại ca, tiểu muội khát quá, hãy hái vài quả ăn giải khát nhé!
Chàng trai đáp :
- Dễ thường tiểu huynh không khát ư, nhưng vườn cây có chủ, chúng ta đâu thể tự ý hái lấy khi chưa được phép của chủ nhân!
Hai người ấy chính là Nhạc Quần và Hồ Tiểu Điệp. Họ truy tìm suốt mấyngày trời mà vẫn chẳng thấy bóng dáng Thủy Linh Uyên và Vô Tâm đâu cả.
Hồ Tiểu Điệp nhướng mày :
- Tiểu muội chỉ hái mấy quả ở ngoài tường thôi, vườn cây rộng thênh thang thế này, sá chi vài ba trái?
Nhạc Quần lắc đầu :
- Không thể nói như vậy được, đồ vật là của người ta, dù là một quả cũng không thể được!
Nhạc Quần ngẫm nghĩ giây lát, đoạn nói tiếp :
- Thế này vậy, chúng ta hãy vào mà mua, dẫu sao họ cũng sẽ chịu bán thôi!
Hai người đi vòng theo bờ tường, đến trước một cánh cửa to. Đây rõ rànglà cổng vườn chứ không phải cổng chính của tòa trang viện.
Cánh cửa đã phủ rêu mờ, chứng tỏ rất ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/2777985/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.