- Tạp Mễ Lạp, nhanh rời khỏi...
Trong đầu Lâm Hi đột nhiên thanh tỉnh lại, bờ môi phát ra giọng nói yếu ớt, nhưng mà nói xong câu này hắn không còn sức nói nữa.
- Chủ nhân, để cho ta tới phục thị ngươi đi...
Lúc nghe Lâm Hi nói mớ bên tai, một tia lý trí cuối cùng trong đầu Lâm Hi cũng như phù dung sớm nở tối tàn, lập tức mất đi.
- Hô!
Hô hấp của Lâm Hi đột nhiên ồ ồ, gân xanh nổi lên nhìn qua cực kỳ khủng bố. Tuy đánh mất lý trí nhưng mà bản năng vẫn còn, sau một khắc Lâm Hi thô bạo tiến vào trong cơ thể Tạp Mễ Lạp...
- Ưm!
Tạp Mễ Lạp kêu đau hừ một tiếng, đột nhiên ngẩng đầu lên và trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng đầy thống khổ, nhưng rất nhanh lại yên lặng nhẫn nhịn được, thân hình trầm xuống chủ động nghênh tiếp Lâm Hi... Trong động quật yên tĩnh chỉ còn âm thanh thở dốc ồ ồ và xuân quang vô hạn, tiếng thở dốc này mang theo mị hoặc mê người.
Trong lúc bất tri bất giác một sương mù màu hồng phấn từ trong người của Tạp Mễ Lạp tràn ra, bao phủ cả không gian... Thời gian chậm rãi đi qua.
Bên ngoài sơn động.
Hô!
Hào quang lóe lên và một đạo nhân ảnh từ trên trời giáng xuống, đôi mắt lạnh như băng, gương mặt như sương lạnh đánh giá tứ phương.
- Tìm được!
Long Băng Nhan cười lạnh một tiếng, rất nhanh chú ý tới cửa động ở giữa sườn núi.
Che dấu rất tốt nhưng không thể lừa gạt ánh mắt của nàng.
Luận tâm trí, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435298/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.