- Sư muội, thế nào rồi?
Ở phía trước, một đám Thánh vương của Thần Tiêu tông cảm giác được dị trạng của Long Băng Nhan cho nên đều dừng lại, quay đầu lại hỏi. Chỉ có Không Thánh vương vẫn như cũ không nói gì mà tiếp tục đi.
- A, không có gì, chỉ là nghĩ tới một thứ gì đó mà thôi.
Long Băng Nhan cười, rồi tiếp tục đi về phía trước.
Mọi ngươi cũng chỉ đành cười, cũng không để trong lòng, tiếp tục bay về phía trước...
- May quá!
Ở phía xa, Tạp Mễ Lạp thở phào, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, tiếp tục bay nhanh về trước, chỉ vài giây, đã mang Lâm Hi đi cùng, biến mất khỏi hư không.
Ngay khi Tạp Mễ Lạp không chú ý tới nữa thì Long Băng Nhan lại đột nhiên dừng chân lại.
- Các vị sư huynh, ta nghĩ, vẫn nên quay về một chuyến, có một số chuyện, ta còn phải giao phó cho đám Triệu sư huynh nữa.
Long Băng Nhan đột nhiên nói, trong mắt hiện lên một tia biến hóa kỳ lạ rất khó cảm nhận được.
Mấy tên Thánh vương đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Mấy vị sư huynh đừng để ý, ta cũng không đi lâu đâu, rất nhanh sẽ quay lại.
Long Băng Nhan nói.
- Được vậy đi đi, chẳng qua trên đường cần cẩn thận không chừng còn có đám ác ma du đãng xung quanh.
Một tên Thánh vương lên tiếng.
Nói cho cùng thì cho dù bọn họ có là Thánh vương, nhưng với địa vị đặc thù của Long Băng Nhan thì bọn hắn cũng không thể nào quản được.
- Không sư huynh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435297/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.