🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dịch: Bùm Bùm
Đang lúc Trùng Trùng tận tình giải thích cho Tặc Tiểu Tâm nghe tính độc lập, duy nhất trong tình yêu và lòng tự tôn của nữ nhân, không được hầu hạcùng một phu quân kiêm cả chủ nghĩa nhân đạo thì Hoa Tứ Hải và Tây Bốilại xem tường thuật trực tiếp trong điện Bạch Thạch nơi Ma đạo họp bàn.
Do Trùng Trùng quá hoảng hốt khi trông thấy Tặc Tiểu Tâm nên đã không chú ý đến chiếc đèn thần được đặt ở một góc không dễ bị nàng phát hiện, nhưng lại có thể quan sát toàn cảnh. Mà gương Tiền Nhân Hậu Quả vẫn còn nằmtrong tay Tây Bối, do đó mọi hành động của nàng bên này đều lọt vào mắtcủa hai nhân vật lớn trong Ma đạo, hai đại cao thủ vang danh thiên hạ.
Nói thẳng ra thì cặp ma đầu tàn Hoa bại Liễu ai nghe cũng sợ mất mật lúcnày bề ngoài thì đang nghiêm túc nghiên cứu đại sự thiên hạ, song thậtra thì lại là nghe lén kiêm rình trộm một cách mất phẩm giá, với lại còn mang vẻ mặt rất vui vẻ nữa.
Tây Bối thấy thú vị khi trông thấy dáng vẻ sốt sắng của Trùng Trùng, cònHoa Tứ Hải thì lại đắc ý, thương thay và cảm động vì nàng bận tâm đếnhắn.
”Sao, bây giờ vui rồi chứ? Trùng Trùng bận tâm ngươi đến thế này.” Tây Bốinói đùa, mặc dù thấy hơi xót xa, nhưng tổng thể vẫn thấy đáng cho bạncủa mình, cảm thấy an ủi thay cho Trùng Trùng.
”Nhảm.” Hoa Tứ Hải vẫn kiệm chữ như vàng, nhưng dẫu cho hắn có cố gắng kiềm chế cảm xúc thế nào đi nữa thì vẻ ngoài núi băng bị Trùng Trùng phá vỡ vẫntiết lộ cảm xúc.
”Tiểu Hoa, ngươi bắt đầu không dám thừa nhận từ bao giờ vậy?” Tây Bối cầmquạt xếp đánh lên tay Hoa Tứ Hải đang ngồi ở cạnh bên, “Nếu không phảivì ngươi muốn xem thái độ của Trùng Trùng khi ở trước mặt người khác thì sao lại cho phép Tặc cô nương đi vào Vương điện Hắc Thạch chứ? Nơi đólà nơi cấm tuyệt đối người ngoài đi vào trừ một số ít người đấy. Ngươiphá lệ như vậy không phải là vì thú vui xấu xa của ngươi, vậy thì chẳnglẽ là vì ta?”
”Là ngươi đưa nữ nhân này đến.”
”Há, chẳng qua ta chỉ đến tìm Trùng Trùng lý luận, hỏi xem cớ sao nàng hạita thôi.” Tây Bối cười nói, “Nha đầu này thật xấu xa, cứ phải nhét TặcTiểu Tâm cô nương cho ta cho bằng được, hòng xem ta làm trò cười nàngđây mà. Ngươi cũng không tốt lành gì, lấy ta ra làm cơ hội thử TrùngTrùng. Về Ma đạo thì ngươi lấy việc công làm việc tư, về Trùng Trùng thì ngươi lo được lo mất. Ha ha, chữ tình đúng là đáng sợ, cho dù là MaVương điện hạ vĩ đại thì khi sa vào lưới tình cũng vẫn sẽ thấy bất an,phải hao tốn tâm tư đến thế này vì một nữ nhân bé nhỏ.”
”Ai bảo ngươi tự động cút đến đây để bổn Vương lợi dụng.” Hoa Tứ Hải cũng không tranh luận với hắn.
Tất nhiên hắn biết Trùng Trùng yêu hắn bao nhiêu, làm bao nhiêu chuyện vìhắn, và hắn nợ nàng bao nhiêu. Nhưng trông thấy nàng ghen tuông, cố gắng bày tỏ với Tặc cô nương gì đó rằng sẽ không từ bỏ hắn, nhất định phảiyêu hắn đến cùng thì hắn vẫn cảm thấy rất ngọt ngào.
Không thể không nói rằng hắn rất thích thấy nàng bận tâm hắn, ghen vì hắn, có thể đây là thú vui xấu xa, nhưng trái tim hắn căng đầy, cảm thấy chuyện trên thế gian này cũng không ấm áp bằng một khắc này.
Nhưng nàng nói rằng nàng sẽ không cùng hậu hạ một phu quân với nữ nhân khác,tương lai ―― phải làm sao với nàng đây? Từ bỏ nàng? Không thể nào!
Ngoại trừ danh phận chính phi thì cái gì hắn cũng có thể cho nàng, trái tim,tình yêu thật nhất, mạng sống, tất cả mọi thứ của hắn. Mà bất kể có dùng phương thức gì, hắn cũng sẽ không bao giờ từ bỏ nàng.
Tây Bối ở bên thấy Hoa Tứ Hải chợt đổi sang vẻ mặt u ám thì hiểu ra lý do,biết đây là cửa ải khó khăn nhất mà Tiểu Hoa và Trùng Trùng buộc phảiđối diện. Nhưng là một nam nhân, đối diện sự hi sinh đến mức này của LaSát Nữ, không đền bù là chuyện rất khó, hắn hiểu nỗi khó xử của TiểuHoa.
”Biết vì sao ta thề sẽ không tổn hại bất cứ nữ nhân nào không?” Hắn chen lời, “Bởi vì lúc bé ta bị Bắc Sơn Thuần đẩy xuống chiếc giếng ấy, khi ấy tarất nhút nhát, sợ đến vỡ mật, nhưng trông thấy mỹ nhân trên mái vòm thìthấy được dễ chịu hơn rất nhiều. Nàng không nói chuyện, hệt như bứctượng điêu khắc vậy, nhưng ta cảm nhận được sự rất đỗi dịu dàng củanàng, còn mơ thấy nàng ôm ta, khẽ hôn lên trán ta bảo ta đừng sợ. Ngươinói nàng biết thuật Nhập Mộng, nói không chừng lúc ấy nàng vẫn còn chútít thức nên đã đi vào giấc mơ dỗ dành ta chăng. Lúc ấy ta đã thề vớimình rằng tương lai lớn lên sẽ không tổn hại bất cứ nữ nhân nào, cho dùngười ấy có đáng chết thế nào cũng sẽ vậy. Ôi, chẳng giấu gì ngươi, lúcấy ―― ta xem nàng là mẫu thân ―― Trời ơi ―― Mỹ nữ La Sát cùng vai phảilứa với ngươi, mà ta lại xem nàng là mẫu thân, vậy chẳng phải là vô cớbị giáng một lứa, trở thành con cháu của ngươi sao? Thiệt thòi quá đimất!”
Hoa Tứ Hải tập trung nhìn lên tường nơi hình ảnh được gương Tiền Nhân HậuQuả chiếu ra, nhưng nghe thấy Tây Bối nói thì cũng không khỏi mỉm cười.
Tây Bối đứng bên nhìn thì bất giác ngầm thở dài, Ma Vương nổi tiếng lạnhlùng vô tình, cả ngàn năm qua chưa từng thấy hắn cười qua, chỉ có vàilần song đều là bởi vì Trùng Trùng, hoặc là khi nói đến nàng.
Hắn chỉ bày tỏ cảm xúc vì nàng, điều này đã đủ để chứng tỏ tất cả rồi. Nếumỹ nữ La Sát thông minh thì chắc sẽ hiểu, có được một nam nhân mà cảtrái tim hắn đều gửi gắm trên người một nữ nhân khác thì có hạnh phúckhông chứ?
”Bọn ta đã thân mật lắm lắm rồi, không tin cô xem đi, ta có bằng chứng.”Hình ảnh vang lên tiếng nói của Trùng Trùng, đồng thời nàng vén tấm chăn đang đắp trên người lên, để lộ bờ vai và một mảng nhỏ vùng ngực, “Xemđi, đây đều do hắn hôn cả.” Nàng phơi bày dấu vết và dấu hôn ướt át trên cơ thể của trận mây mưa.
Hoa Tứ Hải phất tay, Tây Bối chỉ thấy một cơn gió mạnh ập tới bèn vội vàngtránh đi, bởi do chiêu này không hề nể tình nên hắn phải tránh từ trênghế lăn xuống đất một cách cực kỳ thảm hại, do đó đã bỏ lỡ cơ hội để đôi mắt được hưởng lợi.
Nhưng hắn không bị điếc, nghe thấy lời của Trùng Trùng thì bất giác bật cườiha hả, “Tiểu Hoa à, ta tưởng ngươi là kẻ lạnh lùng, thì ra với nữ nhânmình yêu, ngươi cũng mãnh liệt như hổ nhé. Ây chà ――”
Tây Bối không nói hết câu được, bởi vì Hoa Tứ Hải lại vung thêm một chưởng, sau đó phất tay áo cất gương Tiền Nhân Hậu Quả vào, cất bước đi về phía cửa chính điện Bạch Thạch, đồng thời vứt lại một câu, “Cút qua đó làmanh hùng cứu mỹ nhân, nếu không thì trực tiếp nhặt xác.”  ”Trọng sắc khinh bạn.” Tây Bối hét lên.
”Ta đang cứu ngươi đấy, nếu ngươi trông thấy một chút gì thì ta sẽ móc mắt của ngươi.” Lời vừa dứt thì Hoa Tứ Hải đã đi xa.
Trùng Trùng là của hắn, từ đầu đến chân đều của hắn, không chia sẻ với bất kỳ ai. Bắc Sơn Thuần từng cưới nàng, cái giá phải trả là chết, có ngườitrông thấy cơ thể nàng, chỉ mất đôi mắt đã là khách sáo lắm rồi. Mà hắnchỉ muốn thấy nàng ghen vì mình nhưng không muốn nàng buồn rầu, lo âu.
Lúc nãy hắn thấy Trùng Trùng đã phơi bày bằng chứng rồi mà Tặc Tiểu Tâm kia vẫn cố chấp muốn làm nữ nhân của hắn, đúng là kẻ vùng núi cục mịchngoan cố, chút ít lễ nghi cũng không biết. Thấy Trùng Trùng sốt ruột sắp khóc rồi, hắn đau lòng không thôi, nên đã bắt đầu giận cá chém thớt.
Tây Bối thấy hắn nhanh chóng đi khỏi, bèn vội vã đuổi theo.
Tiểu Hoa đúng là nói được làm được, Tặc Tiểu Tâm là người cứng đầu chứ chưachắc là có ác ý, chỉ một phút say đắm khi trông thấy nam tử đệ nhấtthiên hạ, hơn nữa với trải nghiệm cuộc đời của nàng thì nàng cứ cảm thấy đồ của người khác chỉ cần mình muốn thì sẽ được lấy, đồ của mình cũngcho được người khác, chưa từng có giới hạn người và ta thôi.
Chỉ cần Tiểu Hoa kiên quyết từ chối thì không lâu sau nàng sẽ hiểu, khôngcòn dây dưa nữa, mà nói cũng phải, thế gian này đúng là ít thật những nữ tử trông thấy tàn Hoa bại Liễu họ đây mà không mến mộ, nhưng bây giờTặc Tiểu Tâm làm Trùng Trùng sốt ruột rồi, Tiểu Hoa sắp nổi giận, kếtquả sẽ không thể lường trước được đâu.
Tuy màn anh hùng cứu mỹ nhân này có thể sẽ khiến Tặc nha đầu sinh ra thứtình cảm nào đó với hắn, tiếp tục quấn lấy hắn, nhưng nàng từng cứu hắn, và hắn rất có kinh nghiệm trong việc xử lý những chuyện nhỏ nhặt này,cho dù có là mạng đổi mạng thì cũng xem như xóa sạch mọi chuyện giữa hắn và nàng.
Nhìn đằng trước thấy Hoa Tứ Hải đã đi vào Vương điện Hắc Thạch rồi, hắn vộivã theo sát, sợ đến trễ thì Tặc Tiểu Tâm sẽ chết không còn hồn pháchdưới Băng Ma Đao mất.
Nhưng sẽ không như vậy chứ? Với những nhân vật nhỏ thế này, Tiểu Hoa sẽ không dùng đến Băng Ma Đao đâu, song ―― vừa dính đến chuyện của Trùng Trùngthì hắn sẽ rối, ai biết đâu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.