Dịch: Bùm Bùm
”Ma Vương điện hạ!” Trông thấy Hoa Tứ Hải sải bước rộng đi vào, Tặc TiểuTâm cười tít mắt nghênh đón, nhưng bị Hoa Tứ Hải vung tay áo hất đi,suýt nữa ngã chổng đầu.
Nàng sửng sốt ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy nam tử tuấn tú đệ nhất thiên hạấy bước nhanh đến bên Trùng tỷ tỷ, dịu dàng yêu thương ôm lấy tỷ ấy, nét mặt ấy làm gì còn vẻ lạnh lùng tuyệt tình của lúc nãy nữa.
Nàng hơi ngờ vực, không cảm thấy gì nhưng không biết vì sao nước mắt tủi thân lại chảy xuống.
Ở thôn của các nàng, phu thê cãi nhau ỏm tỏi, thậm chí là ra tay đánhnhau là chuyện bình thường, trong mắt nàng thì đó là chuyện đương nhiênkhi nam nhân và nữ nhân tiếp xúc với nhau, do đó nàng không cảm thấy gìkhi Ma Vương điện hạ hất nàng đi, nhưng ánh mắt và hành động của điện hạ dành cho Trùng tỷ tỷ khiến nàng thấy rất chua xót, tựa như hiểu ra tấtcả đều không phải là của nàng vậy.
Cho dù nàng có đầu thai mười lần thì cũng không đổi được một ánh nhìn nhưvậy. Thật ra cũng không đau lòng gì cả, chỉ vừa thất vọng vừa khát vọngthôi.
”Chàng đã đi đâu vậy?” Trùng Trùng hơi tủi thân, mặc dù đôi mắt lóng lánh ánh nước nhưng nàng không khóc.
”Tây Bối có chuyện tìm ta, cứ mãi kéo ta lảm nhảm cả ngày.” Hoa Tứ Hải nóidối không chớp mắt, “Nếu không phải hắn làm việc tắc trách thì ta đã vềtừ sớm rồi.”
Tây Bối đang bước vào Vương điện Hắc Thạch đúng lúc nghe thấy câu này, vừamuốn giải thích thì một ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575405/quyen-4-chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.