Dịch: Bùm Bùm
Trùng Trùng và Hoa Tứ Hải rời khỏi phòng chứa củi vào lúc nửa đêm.
Quần áo của nàng không biết đã bị ném đi đâu rồi, chỉ đành dùng chiếc áo đãdính đầy bụi bặm của Hoa Tứ Hải để bọc mình lại, trông hệt như chiếcbánh chưng, rồi được Hoa Tứ Hải trần nửa thân trên ôm về Tu La Vi Mang.
Đây chính là ích lợi của tu luyện đây, có thể trực tiếp nhún người bay lênvào lúc nửa đêm mà không cần bước qua cửa chính, cửa nhỏ hay cửa sau,với thực lực siêu mạnh của Hoa Tứ Hải thì còn có thể tạo lớp sương đenbao bọc bên ngoài để không ai trông thấy họ đang quần áo xộc xệch.
Nhưng đây là lần đầu tiên Trùng Trùng phát hiện làn sương đen của Hoa Tứ Hảikhác với những người khác, nó đen nhưng không âm u mà rất ngay ngắn, ởgiữa còn xen lẫn chút ánh bạc, kế đó nàng lại nhớ tới mỗi lúc nguy cấpnhất, lồng ngực hắn sẽ xuất hiện một con rồng có vằn đen bạc xen kẽ,đúng là rất đẹp.
Đẹp đúng là có ưu thế, ngay cả thi triển pháp thuật cũng đáng yêu đến vậy.
Nàng tựa vào lòng Hoa Tứ Hải, ngẩng đầu nhìn gương mặt mà nàng yêu, mong biết bao thời gian được dừng lại ngay tại lúc này.
”Có muốn tắm rửa không?” Họ về thẳng Vương điện Hắc Thạch, Hoa Tứ Hải hỏi.
Tất nhiên là muốn rồi, nhưng nàng chỉ muốn tắm một cách đúng nghĩa, khôngnhư tên ma đầu nào đó, cứ mãi lo tắm uyên ương, nàng đã mệt đến chết dởrồi, không còn sức hầu hạ như hắn nữa.
”Ta trước.” Nàng kéo lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575403/quyen-4-chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.