”Ngươi không muốn biết vì sao Tuyên Vu Cẩn hãm hại Tín Đô Ly Nan sao?” Hoa Hiển Tử nói với vẻ gắng gượng. Trùng Trùng chợt dừng bước.
Hoa Hiển Tử nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Trùng Trùng thìvội vã lắc đầu: “Ta cũng không biết, ngươi đừng trừng ta, ta sợ lắm.Nhưng nếu làm ra mặt với Tuyên Vu Cẩn thì chuyện gì cũng không thăm dòđược, hơn nữa sẽ khiến sư phụ ngươi rất khó xử. Ngươi biết đấy, có rấtnhiều chuyện chưa đến giờ phút cuối cùng thì vẫn còn phải ráng gượng.”
”Rõ ràng là hắn bày đường chuột chạy mà.” Trùng Trùng tức tối, nhưng lại uể oải, chán nản thở dài một hơi rồi tựa lên cột đá.
Lúc nãy chỉ là một phút nổi nóng, về sau bình tĩnh lại rồi thì cũng hiểu,bây giờ vẫn chưa phải lúc trở mặt với Tuyên Vu Cẩn, một là không biếthắn muốn làm gì, hai là vì giải quyết chuyện mười châu ba đảo trong hòabình, không thể khơi dậy những tranh chấp vô nghĩa, mặc dù nàng rất nghi ngờ rằng liệu Hoa Tứ Hải có bỏ qua cho Tuyên Vu Cẩn hay không.
Hơn nữa nàng vừa mới biết được tin Thiên đế hạ giới thì hắn đã đến viếngthăm phái Thiên Môn rồi, còn trưng dáng vẻ vì nước vì dân nữa chứ, rốtcuộc hắn đang mưu toan điều gì chứ?
”Ai ồn ào bên ngoài?” Giọng nói của Bạch Trầm Hương truyền ra từ bên trong đại điện.
Trùng Trùng ngẩn ra rồi lập tức vâng đáp lời, sau đó chưa chờ Bạch Trầm Hương nói gì thì đã đi vào, tất nhiên gương mặt vẫn giữ vẻ lễ phép cung kính.
Bạch Trầm Hương thấy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575371/quyen-4-chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.