Nghĩ đến đây, nàng lập tức khẽ hành lễ: “Đã vậy thì ta xin cáotừ trước đây, nếu sự thật là thế này thì phái Thiên Môn cũng không có gì đáng để hiểu nhầm cả, Bắc Sơn điện hạ yên tâm, sư phụ ta là người rấtrộng lượng.” Nói rồi đi ra ngoài. Đi đến cửa mà Bắc Sơn Thuần vẫn không cản nàng, nhưng nàng lại cảm nhận được hai luồnghơi lạnh đóng chặt trên lưng vậy, bất giác quay đầu lại tám chuyện: “Cớgì Bắc Sơn điện hạ phải giả vờ như vậy?”
Bắc SơnThuần đứng chắp tay, nhìn y thật nổi bật trong đống đổ nát của sảnhđiện, mỹ nam như ngọc, tiếc rằng trông y lại có hơi lạnh lẽo, “Ta khôngbiết khi nào Ma đạo sẽ tấn công, vì để bảo vệ đồ vật của Thiên đế thỉnhnhờ, vì sự an nguy của Nhân đạo, đành không được lơ là dù chỉ một chút.”
Thì ra là chuẩn bị từ trước, để lúc nào cũng có thể đánh nhau một trận vớiđại ma đầu! Y nói chính nghĩa làm sao, nhưng đại ma đầu đã tỉnh táo lạirồi, vốn đã vô địch thiên hạ, nếu nhớ lại tất cả chuyện khi mình là Minh Vương, bao gồm cả Minh công, vậy thì còn ai có thể thắng được hắn?!
Nhưng nàng vẫn nên mau chóng rời khỏi đây, chuyện tìm Vân Thâm hỏi việc trồng lại cây ngọc bất đắc dĩ phải tạm dừng lại rồi, dù gì thì cũng chưa cóchút tin tức gì về mảnh đất Lạc Lối, biết cách trồng cây cũng không cóchỗ trồng. Chuyện quan trọng trước mắt chính là thông báo cho đại ma đầu biết Phượng Hoàng có nội ứng bên trong Tu La Vi Mang, và cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575370/quyen-4-chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.