Trùng Trùng liếc mắt lên vừa khéo trông thấy Tuyên Vu Cẩn đang híp mắt nhìn sang, trong ánh mắt như chứa tia sét lạnh làm cả ngườinàng không được thoải mái, đặc biệt là khi vẻ mặt của hắn lại dịu dànglịch sự như vậy, khiến con người ta muốn công kích cũng không tìm đượcnơi để mở lời. Hoa Tứ Hải, Tín Đô Ly Nan, kiếptrước hay kiếp sau đều là đồ ngốc, một con người có lòng dạ thâm sâu thế này không thích hợp để làm bạn đâu, vậy mà hắn vẫn thật lòng thật dạ,để rồi cuối cùng bị hại thảm thiết như vậy.
TuyênVu Cẩn nói hay lắm, tà không thắng chính? Tiếc rằng trước nay chính tàđều phân chia không rõ ràng, cũng là thứ dễ bị đảo lộn nhất.
”Đại chiến lục đạo xảy ra đã lâu, người biết chuyện rất ít, sư tôn ta cũngkhông để lại lời trăn trối nào cho ta.” Bạch Trầm Hương kịp thời tiếplời, “Ta thấy việc quan trọng bây giờ là phải bình ổn tình hình rối rentrước mắt, xem ra Tuyên Vu đế đến đây cũng vì mục đích này. Mã Nghị, visư phải bàn chuyện quan trọng với Thiên đế, con lui ra trước đi.”
Ông ta khó khăn lắm mới tìm được cơ hội bảo đứa thất đệ tử gây chuyện nàyđi ra, lập tức giấu Tuyên Vu Cẩn mà ném một ánh mắt ra hiệu, Trùng Trùng thấy vị sư phụ luôn cư xử đứng đắn bây giờ nói dối mà cả mắt cũng không chớp, rõ ràng biết chuyện về đại chiến lục đạo mà còn giả vờ giống đếnvậy thì dù đang tức cũng thấy buồn cười, song nàng cũng không tranh cãigì, hành lễ rồi đi ra ngoài.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575372/quyen-4-chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.