Dịch: Bùm Bùm
“Rắn! Có rắn! Đừng qua đây!” Trùng Trùng hét to lên, nhưng cổ họng lại khônghét ra tiếng, chỉ đành phí công xê dịch thân người, ơ, nói chính xác làthân đá, bởi vì nàng vẫn còn là một tảng đá.
Vốn là nàng có thể biến hóa rất tự nhiên, nhưng đại ma đầu đó lúc rời khỏi thì tay áo córung lên, nàng cảm nhận được hơi lạnh ập tới, sau đó thì thân thể cứnglại, còn giống đá hơn là đá.
Nam nhân này nham hiểm quá, xem ra là nàng đã xem thường hắn rồi.
Vốn tưởng pháp lực của mình tiến bộ không ít, phép Che Mắt cũng họchiểu đâu ra đấy rồi, không ngờ vẫn bị hắn phát hiện. Nhưng phát hiện thì phát hiện đi, vì sao phải khóa nàng lại?
Tuy nàng có nghe được một chút nội dung nội bộ giữa Ma đạo và Yêu đạo, nhưng cũng không nhấtthiết phải dùng cách này để giết người diệt khẩu chứ.
Ngẫm lại, hình như hắn không muốn để nàng chết, mà giống như là muốn tìm niềm vui bằng dáng vẻ quẫn bách của nàng vậy, hoặc là khóa nàng lại để Ma đạotranh thủ thời gian. Nhưng vì sao hắn phải đối xử với nàng như vậy, nàng yêu hắn biết bao, tốt xấu gì cũng nể mặt một chút mới được chứ.
Ngay từ lúc trông thấy hắn, tim nàng đã thắt chặt lại, về sau thì cảtrong và ngoài đều khao khát hắn, tuy thân thể đã hóa đá, nhưng tim lạihóa lửa, mỗi một cái nhấc tay nhấc chân vào trong mắt nàng đều trở nênđặc biệt.
Nên lúc nhìn thấy hắn rời khỏi, vừa nghĩ tới việcphải lâu lắm mới tìm thấy được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575254/quyen-2-chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.