Dịch: Bùm Bùm
Cúi đầu nhìn xuống, mặt đất mà một khắc trước vẫn còn nguyên vẹn bỗng bùngcháy lên ngọn lửa lớn, hình như bên trong có rất nhiều ác linh đen thùikhô héo đang giương nanh múa vuốt, chúng muốn lao ra khỏi biển lửa, kéohai người đang bay trên không kia xuống.
Hoa Tứ Hải bế TrùngTrùng cấp tốc bay lên cao, nhưng chỉ tới nửa bầu trời thì cảm nhận đượcmột lực ép khổng lồ ở phía trên, tia sét màu lam nhạt lúc ẩn lúc hiện,như sắp có ngũ lôi oanh đỉnh vậy, mà đám cháy dưới mặt đất đang bốc lên, ngọn lửa đã lan đến dưới chân hai người rồi.
“Ma thuật! Chắc chắn là nó.”
Trùng Trùng trong cơn hoảng loạn đã đoán bừa, nhưng lập tức đau thươngphát hiện đây không phải lúc tự an ủi mình, ngọn lửa này là thật trămphần trăm đấy!
Thị trấn bỏ hoang của nhân gian bỗng chốc hóathành lửa địa ngục, chắc chắn là có nguyên cớ, hơn nữa lửa chỉ cháy mỗicon đường, còn nhà cửa hai bên thì không bén một tia lửa. Đám rắn dướiđất đang đau đớn mà giãy dụa, cựa quậy, trong phút chốc đã cháy đen,nhưng vẫn còn rục rịch, nhìn mà khiếp đảm.
Nhưng rúc trong lòng của đại ma đầu này thì còn gì đáng sợ nữa chứ?
Không đường lên trời, không cửa xuống đất, suy nghĩ của Hoa Tứ Hải liên tục xoay vòng, hắn bế Trùng Trùng đáp lên trên nóc một ngôi nhà lớn.Thả nàng xuống, sau đó rút Băng Ma Đao ra vung lên, một vệt băng xuấthiện trên không, sau đó nhanh chóng lớn dần thành một làn sương bốc hơilạnh, bao bọc lấy hai người.
“Yêu lửa.”
Hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575255/quyen-2-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.