Thân là cô gái đến từhiện đại, nàng không ngại, cũng không quan tâm những điều này, nhưng quả thật là chúng có ảnh hưởng và gây áp lực lên tình cảm của nàng, nàngphải cẩn thận.
Không được quang minh chính đại đi vào trấn gặp ý trung nhân của mình, nàng chỉ đành tạo ra một vụ tai nạn, điều kiệntiên quyết là không được tổn hại đến ai, chỉ lẫn vào đó mà không ai haybiết.
Thêm nữa, nếu nàng cứ vậy hùng hổ đi vào thì bên lục sư huynh cũng khó mà lừa gạt được.
Để lại ngựa ngoài đèo, hai người cũng mặc kệ dùng kiếm bay sẽ bị Ma đạo phát hiện, cứ bay đến một bên sườn núi phía xa trước, sau đó mới lênđỉnh núi để nhìn xuống.
“Lạ nhỉ!” Nhìn một lúc, hàng mày Ôn Đạo Ất càng nhíu càng chặt, “Sao trong trấn còn có Yêu khí bao quanh nữa?”
“Hả? Huynh không phải nói có Ma khí sao?”
Đừng chứ! Nếu lục sư phụ nhìn nhầm, vậy thì nàng đã uổng công bay cao như vậy, lại uổng phí biết bao tâm cơ rồi!
Nàng không hề quen biết ai trong Yêu đạo, gặp để làm gì chứ? Nếu khôngphải Hoa Tứ Hải ở bên dưới, vậy đương nhiên là nàng đi đưa thư trướcrồi, không cần mạo hiểm nữa.
Ôn Đạo Ất dồn toàn bộ pháp lực vào thất khiếu, cố gắng dò xét hơi thở bên dưới, hồi lâu mới lầm bầm: “Lúcnãy chúng ta ở dưới đất bằng, nhìn không rõ tình huống, bây giờ ở trêncao nhìn xuống thì đã có thể cảm nhận được. Đây là một thôn trấn chết,không có chút nhân khí nào, có thể là bị bỏ hoang rất lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575250/quyen-2-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.