“Sư muội, rời khỏi chốn này mau!” Ôn Đạo Ất kéo cương ngựa, nhắc nhở Trùng Trùng đang ngơ ngẩn.
Trùng Trùng hiếm khi không cãi lại, theo Ôn Đạo Ất về tới con đèo rồimới ghìm ngựa lại nói: “Sư huynh đừng sốt ruột, chúng ta phải nghĩ kếsách mới được.”
Ôn Đạo Ất biết sư muội này của mình luôn nhiềuchuyện, nên có ý muốn từ chối, nhưng thấy nàng mang vẻ mặt nghiêm túcđứng đắn, trông như có chuyện rất trọng đại vậy.
Thật chất Trùng Trùng đúng là có chuyện rất trọng đại phải làm, gặp Hoa Tứ Hải với nàng mà nói là chuyện vô cùng trọng đại.
Lúc này đây nàng bỗng chốc hiểu ra lời Triệu Mẫn đã nói trong Ỷ ThiênĐồ Long Ký: Chuyện lớn trong thiên hạ, sống chết và vinh nhục cũng không bì được với địa vị của người ấy trong tim mình. Mình nhớ, mình mong,chẳng qua cũng chỉ mỗi một người đó là ý trung nhân mà thôi.
“Chúng ta phải vào trấn xem tình trạng ra sao.” Máu cả người Trùng Trùng đều dồn hết vào đầu óc để suy nghĩ.
Không ngoài dự đoán, Ôn Đạo Ất cảm thấy hành động này vô cùng không ổn, nên không đồng ý.
“Muội biết sư huynh muội chúng ta không đủ đạo hạnh, đi sâu vào hang hổ là rất nguy hiểm, muội cũng biết chúng ta có chuyện gấp cần phải làm,không nên chen làm chuyện khác.” Trùng Trùng lại bắt đầu dụ dỗ nữa,“Nhưng lục sư huynh có còn nhớ không? Sư phụ từng nói, hiện giờ mườichâu ba đảo đang ở vào lúc mưa gió cận kề, thiên hạ sắp đại loạn rồi.Bây giờ người của Ma đạo có mặt tại nơi trấn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575249/quyen-2-chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.