AdsNhìn Mặc Vũ đỡ Đào Hoa sư thúc qua một bên, Trùng Trùng cũng xem như là đãhiểu, muốn làm cái camera quan sát này chiếu hình ảnh thật không dễ dàng gì, xem ra phải tổn hao công phu mới được. Vẫn là thế giới của nàngtiện hơn, mặc dù nó là vật nhân tạo, nhưng tốt ở chỗ chỉ cần cắm điệnthì mọi chuyện đều ok.
“Đóng cửa.” Bạch Trầm Hương thấp giọng dặn.
Tiếp theo tiếng đóng cửa đá nặng nề, trong đại điện lập tứctrở nên tối đen, mà đồng thời mặt dây ngọc đen kia bỗng đứng thẳng lên,bị một lực lượng vô hình tác động vào làm nó nhẹ nhàng quay tròn trênbàn, khắp thân tản ra một vầng sáng vàng ấm áp, lan chậm ra như sươngmù, dần dần bao phủ một khoảng không gian ba bốn mét quanh nó, sắc vàngcũng từ từ nhạt đi thành trắng, cho đến khi nó đứng vững bất động trênbàn, tất cả ánh sáng đều tập trung lại thành một chùm, chiếu lên trênngọc bích.
Trên ngọc bích lập tức xuất hiện mấy dáng người, tuy TrùngTrùng không biết những người này, nhưng nhìn một nhóm bốn người bọn họđều mặc áo bào xám, phân ra người viền đen, viền đỏ, viền trắng và viềnxanh, rõ ràng chính là người của bốn môn thuộc phái Thiên Môn. Bên taivang lên tiếng bàn luận trầm thấp của mọi người, có người còn hồng cảhai mắt, những điều này đã chứng minh suy đoán của Trùng Trùng là đúng.
“Lúc này, bốn đệ tử phái Thiên Môn đang đi tuần tại chân núiVô Cùng cách núi Vân Mộng hơn ba trăm dặm về phía Tây, bỗng phát hiệntung tích của ác đồ ma giáo!” Một giọng nam đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575114/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.