Mày ta nhảy lên: “Cái gì gọi là lành ít dữ nhiều?”
“Ngươi không phải là đồng tử Diễm Thải cung sao, cần gì hỏi ta? Dựa vào đâu ta phải nói cho ngươi?” Không ngờ đến lão gia hỏa này đột nhiên nói với ta như thế, khuôn mặt già nua khe rãnh mọc lan tràn như lòi ra hai chữsáng chói– thiếu đòn.
Vì thế, ta không khiến hắn thất vọng, trước khi đi đánh hắn một trận. Taquyết định tự mình quay về Diễm Thải cung một chuyến, xem xét đến tộtcùng Hỏa Tịch đã chết hay chưa.
Sống hơn ba vạn năm, ta chưa từng đặt chân lên Tiên giới, lại chưa từng đếnCửu Trọng Thiên, trừ bỏ một lần Hỏa Tịch mang ta đến. Hiện tại, ta quyết định tự mình đi một lần, nhất thời có chút hoảng sợ.
Bởi vì ta sợ độ cao.
Ta gọi mấy đám mây lành, niệm quyết, đám mây mang theo ta bay về phía chân trời.
Bay đến chân trời, mây lành đột nhiên ngược dòng bay lên, thẳng về phía Cửu Trọng Thiên! Ta nhanh chóng nhắm chặt hai mắt, ngay cả thở cũng khôngdám, chỉ nghe thấy tiếng gió vù vù bên tai.
Thật vất vả mới vào đến Cửu Trọng Thiên. Cửu Trọng Thiên đang trong buổitrực của Mão Dạ Tinh Quân. Ta bèn dựa vào sắc trời lờ mờ, một đường cúilưng đi đến Diễm Thải cung.
Không nghĩ đến phòng thủ ở Diễm Thải cung lại nghiêm ngặt như vậy, có thiên binh canh gác.
Ta vừa đến cửa cung, một loạt chiến kích lóe lóe hàn quang đột nhiên chặnngang trước mặt ta, làm ta sợ đến mức lá gan hoảng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160667/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.