Tiên tỳ xuất hiện đúng lúc, ta cuối cùng cũng xem như có mặt mũi đi vào Diễm Thải cung. Khi đi ngàng qua đám thiên binh canh gác, ta cắn răng liếcbọn họ, nói: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Nhưng ta không phảilà quân tử, nhiều lắm là mười ngày!”
Thiên binh buồn rầu không đáp.
Vào Diễm Thải cung, tiên tỳ không nói hai lời lập tức đưa ta đến phòng Hỏa Tịch.
Tâm tình tiên tỳ này đúng là hồn nhiên tốt bụng, trước kia, khi ta vừa vàoDiễm Thải cung, trở thành đồng tử bên cạnh Hỏa Tịch, là nàng dẫn ta đitắm rửa, làm quen với quy củ, rất dễ ở chung.
Đều nói Tiên tộc giả dối, thật ra cũng không hẳn là thế.
Trên đường đi, ta hỏi nàng: “Thương thế của Thần quân như thế nào?”
Tiên tỳ sâu xa liếc ta một cái: “Lưu Cẩm ngươi đi sẽ biết.”
Khi đến tẩm điện của Hỏa Tịch, đầu giường hắn vẫn đúng giờ thắp một ngọnđèn, khói nhẹ lượn lờ từ bên trong đèn bay ra, nhìn có vẻ an bình thậtra lại có chút quỷ dị.
Hỏa Tịch đang nằm ngủ yên trên giường, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch.
Vừa thấy hắn như thế, mi tâm đột nhiên không hiểu sao nhảy lên thình thịch.
Ta ấn ấn mi tâm, nhìn về phía tiên tì, cười lấy lòng, nói: “Thì ra ThầnQuân đang ngủ, ta liền không nên quấy rấy, ngày mai lại đến hầu hạ hắn.”
Trên mặt tiên tì không hề có vẻ vui đùa, nói: “Thần Quân chưa hề tỉnh lại.Ty Y Thần Quân nói thương thế Thần Quân quá nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160664/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.