Thấy ta chần chừ, tiên tì bắt đầu thúc giục: “Lưu Cẩm ngươi còn không mau bước xuống đó đi.”
Bất đắc dĩ bị người ta cưỡng ép, ta đánh vuốt vuốt lòng ngực cứng ngắc củamình, gượng cười pha chút ngại ngùng nói với tiên tì: “Cô cô à, ta rấtngại, rất ngại~”
Tiên tì này cũng xem như là người hiểu ý kẻ khác, chỉ che miệng cười cười, lập tức để lại một bộ xiêm y kỳ lạ rồi bước ra ngoài.
Nói thật, bộ xiêm y kia mặc trên người thì không được tự nhiên lắm, từ đầuđến chân đều đỏ au. Nghĩ lại lúc ta ở Ma giới chưa từng mặC qua bộ trang phục tầm thường như thế.
Nhưng khi tiên tì nhìn thấy lại hết sức hài lòng, nói là đồng tử dưới trướngHỏa Thần đều phải mặc như vậy, thoạt nhìn nhu thuận đáng yêu hơn.
Ta đã từng tuổi này, lại bị bốn chữ “Nhu thuận đáng yêu” áp đặt lên người, thật đúng là không thể nào êm tai được. Nhưng ta chỉ tạm thời mặc nhưthế thôi, đợi trong chốc lát khi không ai chú ý thì ta sẽ đổi thànhtrang phục của mình.
Không ngờ vừa mới từ hồ nước nóng trở về, đã có người đặt vào tay ta một ấmtrà, nói là Hỏa Thần muốn uống trà, bảo ta nhanh chóng mang qua đó.
Ta rất ấm ức, tiếp nhận ấm trà rồi đi đến chỗ hắn. Uống trà thì uống cho đã đi, coi chừng mất cân bằng nội tiết đó!
Lúc ta đi đến thư phòng của Hỏa Thần thì thấy Hỏa Tức đang nghiêm chỉnhngồi trước bàn mà viết viết vẽ vẽ, nhịn không được trừng mắt, nói: “Lạiđây, uống trà!”
Hỏa Tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/123810/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.