🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"...Sao Mạnh Duy Nhất lại tới đây? Từ lúc nào mà cậu với cậu ta quen thuộc như vậy?"

Hoàng Tu Kỳ nhiều lần muốn nói lại thôi, xách cặp sách tới mép giường của Phương Việt, vẻ mặt phức tạp: "Cậu còn nhớ tôi đã từng nói với cậu, cậu ta không quá, không quá... ừm, thân thiện."

Cậu ta đắn đo thật lâu để tìm từ, khó khăn lắm mới nghĩ ra được một từ "Thân thiện".

Phương Việt đành cười một tiếng, chỉ có thể nhịn sự sợ hãi trong lòng xuống, giơ tay lên sờ sờ cánh mũi của mình, nghiêm túc trả lời: "Không quen, thật sự không quen, cũng chỉ mới gặp mặt hai lần. Tôi cũng không hiểu vì sao cậu ta luôn tìm được tôi."

Cậu nói như vậy cũng không gọi là sai.

Thật sự chỉ gặp có hai lần, thế nhưng mà giữa bọn cậu có một sức hút kỳ lạ.

"Là sao?" - Hoàng Tu Kỳ nhíu mày, toàn bộ gương mặt đều thể hiện ra rằng cậu ta không hiểu cái gì cả.

"Tin tức tôi nằm viện được truyền ra khắp trường luôn à, Mạnh Duy Nhất làm sao mà tìm tới đây được nhỉ?" - Phương Việt không nhắc đến cái lần vô tình gặp mặt ở thư viện, nhưng thật ra trong lòng cậu cực kỳ để ý.

"Không đâu, có mỗi thầy phụ trách báo cho tôi biết để tôi tới trông nom cậu, người khác hẳn là chưa biết đâu. Nhưng đây cũng không phải tin gì bí mật, có thể do cậu ta mới vừa xem truyền hình trực tiếp vụ việc ở bảo tàng, thấy tên bệnh viện trên xe cứu thương nên bèn đi tới?" - Hoàng Tu Kỳ một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-linh-khong-cho-toi-yeu-duong/1152268/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thần Linh Không Cho Tôi Yêu Đương
Chương 17: Thần linh không yêu người đời
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.