Vô Nhai Tử bình thường tùy ý mà làm, không kiêng nể gì cả, vậy mà không địch nổi một kiếm của Diệp Hiên.
Lập tức trong mắt mọi người liền hiện lên vài phần kiêng kị. Rồi sau đó là không chút do dự, từng người phi độn bỏ trốn. Vạch tìm cấm trận bích chường vì Phần Không chi viêm đãtrở nên yếu ớt không chịu nổi, dốc sức bỏ chạy về phía xa xa.
Diệp Hiên đối với những người này, lại không có chút hứng thú nào, lạnh lùng nhìn những người này rời đi, lại hơi hơi thở dài.
- Kẻ ngu dốt! Chẳng lẽ không biết, những vô hình chi hỏa này, chính là phần thế chi viêm của Lục gia sao?
Minh Ngục nghiền nát, những người này cho là mình có thể chạy thoát sao?
Chỉ có Phần Không huyết mạch chí cao, mới có thể có Phần Thế chân hỏa.
Nếu như là Chí Cảnh, uy năng ngọn lửa này đã sớm hỏa táng toàn bộ đám người này rồi!
Nhưng hỏa này lại là Phần Không thần thông chân chân chính chính, đỉnh phong nhất!
Khả năng duy nhất chính là có Lục gia tử duệ, tiến giai ra huyết mạch đỉnh phong!
Chuyện lớn như thế, Phần Không Lục gia, há có thể không có Chí Cảnh Thánh Tôn ở bên.
Lúc này trốn, lại có thể trốn đi bao xa?
Không cam lòng ngửa đầu nhìn lên trời, trong mắt Diệp Hiên đều là ý bất đắc dĩ.
Thật không hỗ là thế gia vọng tộc truyền thừa mấy vạn năm, vừa lộ ra vài phần suy sụp đã có hậu bối kiệt xuất bực này bỗng nhiên quật khởi, khiến người tuyệt vọng --
Yên lặng suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432734/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.