Kẻ trí nghĩ đến ngàn điều tất vẫn có điều bỏ qua, Ngụy Húc bố cục, tính toán không đến mình, tự nhiên sẽ càng cẩn thận, mưu cầu không sơ hở tý nào.
Cũng vậy, sự hiện hữu của nàng, cũng sẽ là điểm mù của đối thủ.
Mình thoát thân, đứng ngoài quan sát đánh cờ giao phong lần này. Thời điểm mấu chốt có thể sẽ trợ giúp được cho Ngụy Húc một chút.
Chỉ là nàng là một kẻ thương thế thân thể còn chưa khôi phục, lại có thể làm được gì?
Tông Thủ đứa bé kia không tệ, đáng tiếc thời gian mình phục sinh cũng quá muộn.
Lần này Thương Sinh Đạo, thực sự có nguy cơ diệt vong.
Tông Thủ nếu ở Phần Không Lục gia, có thể sẽ tránh được tai họa lần này.
Trong mắt âm tình bất định, Lâm Huyền Sương chợt lại khẽ giật mình.
Một tin tức trong ngọc giản bỗng nhiên lướt vào trong đầu nàng.
- Đã bố luyện hồn kiếm trận, thủ ngự Thương Sinh khung cảnh, duy chỉ có luyện hồn kiếm vẫn vô chủ. Tọa tôn suy nghĩ khác người, ngàn năm, thu thập bảy loại Thiên giai tinh kim phỏng chế luyện hồn chủ kiếm. Mặc dù không bằng chính phẩm, lại có thể cùng sáu kiếm hợp nhất, Thủ ngự khung cảnh không lo. Ngoài ra trong môn lại có đồn đãi, nói là luyện hồn kiếm linh dường như đã sớm không còn nữa. Cho nên mấy ngàn năm, không người nào có thể khống chế kiếm này --
Có thể cùng sáu kiếm hợp nhất?
Lâm Huyền Sương mờ mịt, sau đó nhịn không được cười lên. Đúng rồi! Giờ cách lúc mình độ kiếp thân ‘ vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432733/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.