Thanh âm này, ý niệm uy áp này, đích thị là Diễm Nguyên Thánh Tôn không sai!
Thần sắc lập tức một hồi mờ mịt, vị Thánh Tôn này vì sao lại đến kịp lúc như vậy.
Không đúng, sự tình lần này, ngay từ đầu đã lộ ra quỷ dị.
Tông Thủ huyết mạch dị biến, thức tỉnh phần thế thánh huyết, mình cũng là người Phần Không Lục gia.
Năm đó bài danh tuy thấp, nhưng lại là một trong đích mạch, vì sao không có cảm giác.
Cũng không có cảm ứng, huyết mạch sóng triều, báo hiệu nghịch tố kia mình cũng đã trải qua mấy lần.
Chỉ là hắn một mực cũng không cảm giác được!
Rõ ràng là kiến tri chi chướng! Chỉ có thể nhìn, mà không thể biết!
Ý niệm này vừa ra, lập tức tất cả mọi chuyện đều rõ ràng.
Thì ra là thế! Thì ra là thế! Diễm Nguyên Thánh Tôn, cũng không từ bên ngoài mấy trăm thế giới tức thì chạy đến, mà đã sớm chờ ở đây!
Đáng thương Lục Thiên Thanh hắn rơi vào trong bẫy rập mà không biết!
Như vậy là người phương nào đang tính toán hắn?
Cơ hồ bản năng, liền nhớ tới tên người kia.
- Tuyệt Diễm Thánh Tôn! Lục Tuyệt Diễm!
Hét lên điên cuồng, Lục Thiên Thanh khàn cả giọng, mang theo mối hận khắc cốt.
Ngoại trừ người này, lại không thể nghĩ ra còn ai khác có thể khiến cho hắn trúng kiến tri chi chướng, còn không tự biết!
Buồn cười mình, còn từng thương cảm Lục Tuyệt Diễm, đối đãi tàn khốc với mẫu tử Lục Hàm Yên..
Lại không ngờ, mình mới chính thức là người đáng thương.
- Ngươi thật to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432735/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.