Nàng kia cười nói:
- Không cần xưng tiền bối, thiếp thân kỳ thật tuổi tác không lớn, gọi ta Lục Hàm Yên là được rồi.
Tông Thủ thần trí hoảng hốt, ma xui quỷ khiến tiếp tục hỏi:
- Không biết vãn bối, có thể được biết tính danh tiền bối không?
Nàng kia cười nói:
- Không cần xưng tiền bối, thiếp thân kỳ thật tuổi tác không lớn, gọi ta Lục Hàm Yên là được rồi.
- Lục Hàm Yên?
Tông Thủ chỉ cảm thấy thần hồn sắp vỡ, như sấm chấn minh.
Nhưng lập tức lại một hồi mơ hồ, thầm nghĩ ‘ Lục Hàm Yên ’ là ai? Mình chẳng lẽ có biết sao?
Thần niệm hôn mê suy tư một lát, liền cảm xúc cuồn cuộn, bỗng dưng thanh tỉnh.
Không đúng! Đây là kiến tri --
Ý niệm mới lên, lại lần nữa chui vào trong tâm hải, ngay cả nửa điểm động tĩnh cũng không có.
Lại nghĩ cô gái này vừa rồi đến cùng đang nói cái gì, tên gọi là gì, sao mình lại không nhớ rõ chứ?
Chẳng lẽ là vì cấm thuật ngục này và đồng tử ảnh hưởng tới nghe nhìn? Hoặc là trí nhớ, xuất hiện thiếu thốn?
Lúc này cũng không có ý tứ hỏi lại, Tông Thủ chỉ có thể có chút gật đầu:
- Ta đã biết!
Nội thị bản thân, chỉ cảm thấy khí mạch đi ngược chiều, huyết dịch xông ngược.
Cũng may chân khí hồn lực, đều đã khôi phục đến cường thịnh. Nguyên khí trải qua một ngày này điều dưỡng, cũng khôi phục lại đại khái .
Vốn định tịnh dưỡng thêm một lát, bất quá nếu trấn thủ trong uyên môn đã là một đầu Vô Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432707/chuong-1306.html