Dù sao vận dụng thần thông chi lực của Huyễn Tâm Kính để trấn áp Thần Cảnh Ảnh Ma, nhất định phải hao tổn thọ nguyên.
Vô Tướng Thần Ma lại cười cười:
- Ngươi có Thánh Đình chỉ lệnh không, nếu có, thỉnh lấy ra đánh giá, ta không ngăn cản ngươi!
Thấy Tông Thủ chau mày, a Vô Tướng Thần Ma đã hiểu rõ, thần sắc âm lãnh xuống, trong mắt xẹt qua hàn ý.
- Không có lệnh, cái này khiến ta có chút khó xử rồi.
Vô Tướng Thần Ma nói xong, bỗng nhiên thần sắc lại quái dị cười:
- Ngươi nhập tầng chín Tử Ngục là muốn tìm Lục Hàm Yên? Nàng là mẹ của ngươi? Chỉ là bổn quân nhớ rõ, trong hai mươi năm này, người bị đánh vào tầng thứ 9 Tử Ngục cũng không có nữ tử, cũng không có Lục Hàm Yên --
Tông Thủ vốn kinh hãi Vô Tướng Thần Ma rình mò vào trong nhân tâm niệm của hắn, chợt thân hình lại hơi chấn.
- Kiến tri chi chướng, mẫu tử tương kiến mà không thể nhận, thủ đoạn Thánh Tôn quả nhiên thường nhân khó đạt đến! Cũng vượt ngoài ý liệu --
Thanh âm tán thưởng phát ra từ trong hơi nước trene vân không.
Đây là Minh Ngục tầng thứ 8, cách cách mặt đất 3000 trượng.
Hai người đứng ở đây, lại vô ảnh vô tích. Ngược lại tất cả mọi chuyện đều lọt vào tầm mắt.
Lục Thiên Thanh một bên thầm nghĩ lấy, gặp mặt mà không thể nhận, lại tàn nhẫn hơn xa không cho gặp đến vài lần.
Nếu ngày sau, hai người này có cơ hội phá kiến tri chi chướng, cũng không thông biết sẽ thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432708/chuong-1307.html