Nhìn Tông Thủ, trong mắt hiện ra vẻ mờ mịt, rồi sau đó cười nói:
- Đa tạ tiểu ca rồi! Những con chim này rất là đáng ghét, thiếp thân không có biện pháp làm gì được chúng. Nhờ phúc tiểu ca mà hôm nay cuối cùng có thể an bình một ngày rồi.
Tông Thủ lần nữa ngẩn người, chỉ cảm thấy cô gái này, tuy tuổi chừng trung tuần, nhưng vô luận tướng mạo khí chất, đều là tuyệt đỉnh.
Càng lờ mờ có chút quen thuộc, tựa hồ có chút giống với người nào đó trong trí nhớ của hắn. Nhưng rốt cuộc là ai, lại nghĩ không ra.
Trong Nhiên Không Lục gia tranh giành quyền lực kịch liệt, cũng quanh năm chinh phạt chư giới. Bởi vậy người tốt chính thức trong Cửu Tuyệt Tử Ngục lại cực nhỏ.
Nhưng chẳng biết tại sao, Tông Thủ đối với cô gái trước mắt này lại cảm giác thân cận không hiểu.
Tựa hồ huyết mạch tương liên, từ khi phát giác đối phương thì hắn không hề có ý đề phòng.
Chẳng lẽ nói --
Trong đầu hiện lên một ý niệm nhanh như tốc độ ánh sáng. Nhưng tức thì lại biến mất vô tung, lại cẩn thận hồi tưởng, dù thế nào cũng không nhớ ra.
Tông Thủ mờ mịt chỉ chốc lát, trong mắt mới khôi phục tiêu cự.
Lo nghĩ, quanh người Tông Thủ liền có vô số phiến kiếm sáng lóng lánh, phóng ra bốn phương tám hướng.
37 thanh Diệt Đạo Long Nha Kiếm trong một phần ngàn cái nháy mắt đã bố thành kiếm trận.
Bao phủ mười dặm, một tia Kiếm Cương lăng lệ ác liệt càn quét. Đem những phong điểu xích sắc kia đều nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432706/chuong-1305.html