- Cho dù họ hứa hẹn một số ích lợi, chia một ít địa bàn, thì cũng kéo dài được bao lâu? Một khi giải quyết hoạn nạn tây nam, không bốn bề thọ địch, chỉ sợ không ai ngăn cản được vị Hồng huynh này --.
Mộ phương lẳng lặng nghe, nhưng gương mặt lạnh lùng, chưa từng có nửa phần dao động.
- Nếu là như vậy, Huyền Linh Tu Hội cùng lắm là nhường Nguyên Liên Giới cho hắn. Những thiếu hụt ở đây, có thể bù từ chỗ khác, chỉ là trao đổi mà thôi.
- Nói thì nói như vậy, nhưng chỉ có Huyền Linh Tu Hội được lợi. Những gì Mộ huynh gầy dựng mấy trăm năm nay tại Nguyên Liên Giới toàn bộ theo nước trôi đi.
Tông Thủ nhướng mày, lời nói mang theo trào phúng:
- Thử hỏi một câu, này thật sự là những gì Mộ Phương ngươi muốn?
- Nếu không vậy thì còn làm gì được chứ?
Mộ Phương nói:
- Quốc Quân lúc trước nếu không đáp ứng Đàm Kính thì không sao. Đã đáp ứng coi như là tự trói tay chân. Hôm nay chỉ có ba trăm ngàn binh, mười sáu vị linh cảnh. Điểm ấy thực lực, chỉ sợ không bao lâu là diệt vong. Chẳng lẻ muốn ta hợp tác với ngươi, cuối cùng trắng tay? Quốc Quân hôm nay cho dù mồm mép đến cỡ nào đi nữa cũng không thuyết phục được Mộ mỗ.
- Cô khi nào thì nói muốn Mộ Phương ngươi ngay bây giờ hợp tác đối đich với Cô?
Thấy Mộ Phương kinh ngạc, Tông Thủ mỉm cười:
- Nếu không có đủ thực lực, sợ là khó làm Mộ huynh yên tâm. Cô muốn thương lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432570/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.