Hắn cũng biết, lúc này ở biên cảnh phía đông có ít nhất bảy trăm bốn mươi vạn đại quân đang sẵn sảng chờ tấn công. Mà hầu như ngày nào cũng có càng nhiều quân tốt từ các nơi tìm đến, dao động từ ba đến năm vạn, nhưng lại thành công tạo ra một loại khí thế rằng binh lực vô cùng vô tận, đại quân cuồn cuồn không dứt, áp lực nặng như núi như biển.
- Hồng Cửu Trần cũng biết rõ cách dùng binh, không biết là thuộc hạ của hắn làm, hay là bản thân hắn?
Đại quân chinh phạt, muốn không chiến mà làm địch sợ, quan trọng nhất chính là từ "thế".
Thế đủ thì địch sợ, dùng binh lực quang minh chính đại đè ép địch, cách dùng binh này khá là cao minh.
Tông Thủ cũng thở dài, hắn tuy cho người dân bảy quốc và các quyền quý hy vọng, nhưng những người này, có thể dứng vững dưới loại áp lực này không, điều này thật làm cho người ta lo lắng.
Bất quá, cũng không phải là không có tin tốt, Trang Vũ vừa nhận chức liền bắt đầu chỉnh đốn lại binh tướng các nước, chọn lựa tinh duệ. Người này chinh chiến mười năm, chưa bại một lần, rất nổi danh, cho nên quốc chủ các nước đều rất phối hợp với hắn. Mọi việc coi như thuận lợi.
Việc thứ hai người này làm là đưa cả nhà già trẻ đến Nguyên Tĩnh Cung. Cách làm này vừa làm con tin, vừa là giao phó lại, giao tính mạng toàn bộ gia tộc hắn cho Tông Thủ trông coi. Hơn nữa, không chỉ mình hắn như vậy, hắn còn thuyết phục bảy quốc chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432571/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.