Trang Vũ khuôn mặt biến hóa, tiếp tục cúi người nói:
- Loạn thế gian hùng, nếu dùng để trị vì, có thể là lương thần!(thần tử tốt)
- Ngươi là đang nhắc nhở Cô, sau này không để cho người dù chỉ nửa phần cơ hội?
Tông Thủ cười:
- Cô sẽ nhớ rõ! Cũng hy vọng ngươi sau này nếu làm những việc như vậy, phải cẩn thận hơn mới được. Cô không phải Cửu Tĩnh!
Trang Vũ cười khổ:
- Tiểu thần hôm nay trước mặt Tiên Quân, nào dám che dấu gì?
- Không dám sao? Cũng bao gồm cả việc tu vi của người đã đến linh cảnh điên phong?
Tông Thủ hơi cong môi, không cần dùng mắt nhìn cũng có thể cảm nhận được, Trang Vũ thân hình run nhè nhẹ, hiển nhiên kinh ngạc sợ hãi không nhỏ.
- Ngươi có phải định chờ thêm vài năm, đột phá tiên cảnh mới ra tay? Cửu Tĩnh ước chừng cũng không nghĩ tới, chỉ mấy năm sau, vị Đại tướng hắn coi trọng sẽ tự tay lấy mạng hắn.
Hắn vừa nói vừa lắc đầu. Hàn lão luôn nói mình thích giả yếu đuối (giả trang heo để mà ăn cọp),mình oan uổng biết bao? Muốn nói giả heo, người này mới là.
Hắn lại tò mò hỏi:
- Xem công pháp của ngươi rất là bất phàm, là ngươi tự nghĩ ra, cũng học được từ nơi khác? Đúng rồi, đã liễm tức thuật (thuật che dấu) này có thể lừa được Cửu Tĩnh, nhất định là đến từ ngoại vực. Ngươi dựa vào người phương nào?
Trang Vũ sắc mặt như người chết, cắn chặt răng, không nói chuyện. Vài ngày trước hắn liền cảm giác được nhân vật như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432569/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.