Học kỳ mới, Dương Giản tiếp tục những ngày nên chạy bộ thì chạy bộ, nên đi học liền đi học, nên tự học thì tự học. Thời gian rảnh rỗi, liền vội vàng làm phần mềm của mình, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng phong phú, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều.
Trác Tiểu Phàm thường nhìn hắn cảm thán.
“Tên nhóc cậu càng ngày càng trở nên gương mẫu rồi, ánh mắt của Vu Hân Hân thật độc, hiện tại không bắt lấy, sau này e rằng sẽ phải cạnh tranh kịch liệt.”
“Đừng có nói lung tung, chúng mình là quan hệ nam nữ thuần khiết.”
Dương Giản nói vô cùng chính nghĩa.
“Vu Hân Hân người ta còn đang muốn tìm bạn trai đó, đừng phá hỏng việc của người ta.”
“Cậu thật sự là không biết hay đang giả ngu vậy.”
Trác Tiểu Phàm đâm chọt hắn.
“Hay là muốn hưởng thụ cảm giác được cô nàng theo đuổi? Thật không ngờ, mặt người dạ thú nha.”
Dương Giản thề với trời.
“Mình thật sự không có.”
Lúc này một giọng hát sai nhịp từ trong di động truyền ra: ‘Thích vẻ mặt quan tâm của em, đó là biểu hiện ghen tuông. Em nói sẽ yêu tôi thật lâu, đó là chuyện dịu dàng nhất.’
Trác Tiểu Phàm lập tức nháy mắt:
“Quả nhiên là đang yêu rồi, thiếu niên.”
Dương Giản khóc không ra nước mắt, tại tên nhóc Ngô Tô Hoa kia không có việc gì làm liền trộm sửa chuông của mình, còn dùng ca từ buồn nôn như thế, sợ việc xấu ở bên ngoài quấn lấy hắn còn chưa đủ sao, hắn vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-giu-cua-phan-dau-su/1863821/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.