Dương Giản một đường đi thẳng, đang nghĩ ngợi chuyện cầm phần thưởng đi đổi lấy tiền, không ngờ trên vai trầm xuống, một giọng nói quen thuộc truyền đến từ đằng sau.
“Cuối cùng cũng tìm được cậu rồi.”
Hắn quay người lại, không bất ngờ lắm nhìn thấy Ngô Tô Hoa, bộ dáng vui vẻ, giống như một chú chó lớn nhìn thấy chủ nhân liền nhảy lên vậy. Đè xuống vui vẻ xung động đột nhiên dâng lên trong lòng, Dương Giản cười cười không nói gì.
“Đi, đến chỗ tôi ăn đi. Ngày hôm nay tôi sẽ thể hiện tài năng cho cậu thấy.”
Ngô Tô Hoa cười đến thấy răng không thấy mắt.
“Cậu? Có được không đây?”
Dương Giản bị chọc cho cười.
“Đừng coi thường người khác.”
Ngô Tô Hoa giả vờ muốn đấm hắn, nhưng Dương Giản đã nhanh chóng né được, không khỏi than thở:
“Nhóc con cậu lẩn đi thật nhanh, lần nào cũng không đánh được.”
“Cũng không phải là lần nào cũng không đánh được.”
Dương Giản chợt nhớ tới một màn thám hiểm kia, nhưng hắn thấy Ngô Tô Hoa một lúc vẫn chưa phản ứng lại, nháy mắt liền chuyển trọng tâm câu chuyện:
“Cậu tính nấu thứ gì ngon để đãi tôi đây?”
Ngô Tô Hoa hầm hừ liếc nhìn hắn một cái, nói:
“Đi mua thức ăn trước đã.”
Quay mặt nhìn về phía siêu thị quen thuộc, Dương Giản không khỏi lại bắt đầu thuyết giáo:
“Đã nói với cậu là vào siêu thị mua thức ăn đắt hơn ra chợ nhiều. Đừng nhìn mấy cửa hàng lớn nhiều chủng loại hàngcó đoàn người rộn ràng nhốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-giu-cua-phan-dau-su/1863822/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.