Edit:hathai
“SơVi à, ngươi muốn đi giặt quần áo ở dòng suối nhỏ ngoài thôn hả? Giữa trưa ăngì chưa?” Một đại thẩm dáng người béo ụch ịch cười híp mắt nhìn Giang Sơ Vichào hỏi.
“Phúcthẩm, ta có ăn cái bánh bao.” Giang Sơ Vi ôm thùng giặt gỗ, bên trong có vàimón quần áo và mộc bổng (= cây gỗ để đập quần áo khigiặt),đôi cánh tay gầy yếu làm cho người ta cảm thấy thùnggỗ trên tay có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
“Chỉăn cái bánh bao như vậy sao đủ? Nhìn ngươi gầy thế này, đây nè, cầm hai cáibánh bao thịt này ăn đi.” Phúc thẩm nhiệt tâm lấy ra hai cái bánh bao thịtnóng hầm hập trong lồng hấp.
“Phúcthẩm, không cần!” Giang Sơ Vi ngượng ngùng, Phúc thẩm thỉnh thoảng cứ hết đưacho nàng bánh bao lại đưa chút rau dưa cùng thịt gà cho nàng, làm cho nàng rấtlấy làm ngượng ngùng.
“Cógì đâu, đừng khách khí.” Phúc thẩm gọn gàng lấy giấy dầu gói bánh lại, mặc kệGiang Sơ Vi đang cố từ chối, thảy bánh bao vào trong thùng gỗ, “Ngươi vất vảdạy tiểu hài tử trong trấn học bài đến vậy mà, thằng Cẩu con nhà chúng ta phảiphiền ngươi chiếu cố đó.”
ThấyPhúc thẩm kiên trì, Giang Sơ Vi cũng không cự tuyệt nữa, “Cậu Cẩu nhà thẩm rấtthông minh, có nhiều bài chỉ cần dạy một lần là nhớ ngay, tốc độ học tập củacậu ấy mau hơn nhiều so với những tiểu hài tử cùng tuổi khác đó!”
“A,đó là do Sơ Vi ngươi dạy tốt thôi!” Nghe đứa nhỏ nhà mình được khen, Phúcthẩm cười đến híp tịt cả mắt lại.
“Đúngvậy đúng vậy, là do Giang phu tử dạy tốt!” Vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-den-hoang-hau/1617038/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.