Nửađêm, Giang Sơ Vi đang ngủ đột nhiên tỉnh dậy. 
Ánhmắt vẫn còn mơ màng nhìn thấy một bóng người màu trắng mơ hồ đứng ởngoài giường nhìn vào, nàng thất kinh, cơn buồn ngủ liền biến mất trongnháy mắt. 
Nàngim lặng nhìn bóng người, lẳng lặng cắn móng tay, tay phải khẩn trương ômvòng lấy bụng. 
Mộtlúc sau, nàng dường như nghe được tiếng than nhẹ bất đắc dĩ, sau đólại nghe thấy có tiếng bước chân đang tới gần. 
Hoảnghốt... Trái tim nàng đột nhiên đập nhanh hơn. 
Màngiường bị vén lên, nàng nhìn thấy hắn, không biết vì sao sóng mũi đột nhiêncay xè làm nàng có cảm giác muốn khóc. 
Ahh!Nàng ghét mang thai, bởi mang thai làm cho nàng trở nên yếu ớt. 
Cốgắng ép nước mắt trở lại, nàng chăm chú nhìn hắn, vẫn không nói lời nào,mà hắn cũng không hé răng, hai người chẳng ai nhúc nhích, cứ như vậy trầm ngâmnhìn nhau trong căn phòng mờ tối. 
Mộtlát sau, một bàn tay ấm áp ôn nhu đặt lên vòng bụng đang được nàngbảo vệ, nàng run lên nhanh chóng rút tay về, nhưng tay hắn vẫn không rời đi,kéo y phục mỏng manh duy nhất của nàng lên, lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗvề lên cái bụng mượt mà. 
Khẩntrương...... tiếng trái tim nàng đập trong không gian im ắng càng trở nênrõ ràng hơn, nàng tin chắc hắn cũng nghe được, bảo bối trong bụng nàngdường như cũng có cảm giác khẩn trương giống nàng nên giật mình đámột cái. 
Bàntay đang vỗ về bụng nàng bỗng tạm dừng, cẩn thận cảm nhận chuyểnđộng kỳ lạ kia, đó là con của hắn, Hạ Hầu Dận trong lòng dâng lên một cảmgiác kích động khó tả. 
Mànữ nhân hoài thai đứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-den-hoang-hau/1617037/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.