“Phượngthể Nương nương vốn gốc hàn, trời sinh thân thể yếu nhược, trong lòng không nêncó sầu lo hay kích thích quá lớn, lần này là do khó thở công tâm nên mới ngấtđi, vi thần sẽ kê đơn thuốc điều dưỡng thể chất cho nương nương...”
KhiGiang Sơ Vi tỉnh lại chợt nghe được vài lời này của thái y, nàng không mở mắtra mà tiếp tục nằm im trên giường, cho dù thái y đã rời đi, nàng vẫn không hérăng.
Nàngbiết, hắn vẫn còn trong phòng.
“Bìnhtĩnh vậy sao?” Hạ Hầu Dận đứng ở bên giường lên tiếng, hắn biết nàng đã tỉnh.
GiangSơ Vi không nói lời nào, mắt vẫn nhắm lại không thèm nhìn hắn.
Nàngđã bình tĩnh lại, sau cơn náo loạn phát tiết nóng nảy vừa rồi, khí lực toànthân vẫn còn chưa hồi phục, nhưng như thế không có nghĩa là nàng đã tha thứ chohắn.
Hànhđộng giấu diếm của hắn, còn có việc tự cho là đúng mà ép buộc nàng, vẫn làm chonàng phẫn nộ. Nàng không phải là TôTú Dung, đương nhiên sẽ không có khả năng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Chuyệngiúp hắn sinh một tiểu hài tử nàng chưa bao giờ nghĩ tới, nàng cũng không nghĩlà nàng sẽ vẫn ở lại nơi này, cho dù thân thể này là Tô Tú Dung, nhưng nàngkhông thể nào cứ giả dạng Tô Tú Dung mà sống suốt đời được.
Hơnnữa, nàng cũng không nghĩ là sẽ sống bám cả đời bên cạnh hắn, sống một cuộcsống phải dựa dẫm vào nam nhân như vậy. Nàngkhông thể nào tự ép mình biến thành người như thế.
Đốidiện với sự coi thường của nàng, sắc mặt Hạ Hầu Dận cũng đang lạnh nhưbăng. Nàng đang nghĩ cái gìchẳng lẽ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-den-hoang-hau/1617036/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.