Chung Dương Minh bị người lơ đẹp, ngẫu nhiên có ánh mắt giễu cợt liếc qua gã làm gã rất bực tức.
Chung Dương Minh không cam lòng, quan trọng là gã không rõ ràng Lăng Hàn là ai, ăn đòn rất ức chế.
Một giọng nói trầm thấp vang lên:
- Dương Minh, làm sao vậy?
Một nam nhân vóc dáng thon dài đến sau lưng Chung Dương Minh, trông khoảng hai mươi mấy tuổi.
Chung Dương Minh mừng rỡ nhào tới:
- Ca!
Chung Dương Tất giật nảy mình, trước mặt công chúng hai nam nhân ấp ôm nhau thì ra thể thống gì?
Chung Dương Tất tránh sang một bên không cho Chung Dương Minh ôm, nhưng Chung Dương Minh vẫn ôm trúng cái đùi. Chung Dương Tất nhe răng, hình ảnh ‘đẹp’ làm người không dám nhìn.
Chung Dương Tất gầm nhẹ:
- Buông tay!
Chung Dương Minh khó khăn lắm mới tìm được chỗ dựa của mình, đâu chịu buông ra:
- Ca nhất định phải trút giận cho ta!
Người xung quanh cười phá lên.
Chung Dương Tất thấy mặt nóng ran, cứng rắn kéo đệ đệ lên chạy vào Từ Tâm dược đường.
Chung Dương Tất là đệ tử xuất sắc nhất của Mạc Quốc Hào, trong dược đường gã có địa vị cao hơn Phan Hổ, gã mở một phòng riêng sau đó hỏi kỹ đệ đệ.
Nghe Chung Dương Minh kể xong đầu đuôi sự việc sắc mặt Chung Dương Tất âm trầm.
Hừ, tên khốn Phan Hổ trừ kiêu căng ngang ngược ra biết cái gì? Giờ càng giỏi, móc tay ra ngoài ăn hiếp người mình. Thứ ăn cây táo, rào cây sung!
Chung Dương Minh sợ Phan Hổ nhưng Chung Dương Tất thì không, thậm chí rất coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667983/chuong-3558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.