Phan Hổ tràn đầy tự tin nói:
- Tất ca, không điều tra rõ thị phi đúng sai đã ngậm máu phun người, không cảm thấy chính mình mới là càn quấy sao?
Lần đầu tiên Phan Hổ biết ‘nói lý’ sẽ sướng như vậy.
Chung Dương Tất sửng sốt. từ khi nào tiểu tử này cứng miệng như vậy? Bình thường gã sầm mặt là đối phương sẽ hèn như cún.
Mặt trời mọc lên từ phía tây?
Chung Dương Tất nét mặt sa sầm nói:
- Phan Hổ, ngươi muốn gây lớn chuyện?
Giọng Mạc Quốc Hào vang lên:
- Lớn chuyện cái gì?
Rất nhanh Mạc Quốc Hào đi tới, mặt cười tươi tâm tình tốt đẹp.
Chung Dương Tất kêu lên, không cho Phan Hổ cơ hội nói chuyện:
- Sư phụ! Đồ nhi vốn không muốn phá hoại tâm tình của sư phụ, nhưng lần này Hổ tử thật sự khinh người quá đáng!
Mạc Quốc Hào khẽ ừ:
- Có chuyện gì?
Mạc Quốc Hào biết cháu trai của mình kỳ cục, nhưng dạo này đi chung với Lăng Hàn thì bỏ hết tật ăn chơi đàng điếm, khi lương áp thiện, khiến gã rất vui vẻ. Sao mới mấy ngày lại giở trò cũ?
Ánh mắt Mạc Quốc Hào sắc bén lườm Phan Hổ, thấy Lăng Hàn thì nét mặt giãn ra:
- Lăng tiểu hữu, đã để ngươi thấy trò cười.
Phụt!
Chung Dương Tất sặc ho muốn tắt thở.
Chuyện gì đây? Gã xem không hiểu.
Lăng Hàn cười nói:
- Ta thì cảm thấy Phan Hổ lòng dạ chính trực, tuổi trẻ có tài.
Được Lăng Hàn khen làm Phan Hổ thấy mặt nóng ran, gã mà dính dáng gì đến lòng dạ chính trực? Trong óc toàn là nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667984/chuong-3559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.