Mắt Tôn Hầu Tử phát sáng bắn ra nhiều ký hiệu ùa vào thức hải của Lăng Hàn. Những ký hiệu hóa thành một con khỉ đánh quyền cực kỳ linh động.
Bất giác Lăng Hàn học theo rồi chìm đắm vào, khi hắn hoàn toàn ngộ ra thì được biết đã qua bốn ngày.
Bốn ngày!
Không ngờ lâu vậy.
Lăng Hàn cảm thấy rất đói, vội hái chút trái cây hắn, liên tục ăn hơn mười trái mới không đói nhũn người.
Lăng Hàn ở lại ba ngày chủ yếu hỏi Tôn Hầu Tử về Hầu quyền.
Lăng Hàn học sơ bộ quyền pháp nhưng cảm thấy nó vô cùng cao thâm, hoàn toàn có thể nghiên cứu cả đời. Nếu không phải Tôn Hầu Tử giục hắn đi, Lăng Hàn lo Tôn Kiếm Phương lâu không thấy mặt tưởng hắn mất tích phái người đi tìm thì hắn rất muốn ở lại đây nửa năm, một năm.
Vào sơn cốc ngày thứ tám Lăng Hàn rơì đi.
Lăng Hàn vừa đi vừa thầm nghĩ:
- Rốt cuộc là kẻ nào trấn áp Hầu ca?
Trong ba ngày Tôn Hầu Tử chỉ điểm Lăng Hàn tu luyện chứ không nói gì về việc riêng của mình. Ngẫu nhiên có nhắc đến con khỉ cũng đánh trống lảng, không lộ ra nhiều.
Tôn Hầu Tử khuyên Lăng Hàn đừng nói cho ai biết về nó, nếu gặp rắc rối gì thì cứ chạy đi sơn cốc tìm nó, hễ ở trong sơn cốc thì vấn đề gì cũng không còn là vấn đề.
- Hầu ca là người... khỉ có câu chuyện riêng, hình như ngày xưa oai phong một cõi, rất ghê gớm, đáng tiếc hiện tại bị người trấn áp. Lợi hại thật, thiên địa biến dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667916/chuong-3491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.