Con khỉ ngẫm nghĩ, lắc đầu:
- Vẫn chưa thoát khốn, nói ra tên thật thì tổn hại uy danh của Lão Tôn, ngươi gọi ta là Tôn Hầu Tử đi.
Họ Hầu lại là có khỉ, gọi là Tôn Hầu Tử cũng đúng.
Lăng Hàn nhe răng cười nói:
- Ta gọi ngươi là Hầu ca đi?
Dường như con khỉ có thực lực rất kinh người, kêu một tiếng Hầu ca không chịu thiệt.
Tôn Hầu Tử ngước nhìn Lăng Hàn, hơi bất ngờ:
- A?
Những huynh đệ ngày xưa cũng hay kêu nó là Hầu ca, tiếc rằng sau trận đại loạn đó giờ còn được mấy người sống?
Tôn Hầu Tử chợt nổi hứng đề nghị:
- Tiểu tử, chúng ta kết bái đi?
Hả? Kết bái với con khỉ?
Khóe môi Lăng Hàn co giật, cảm giác như nằm mơ.
Con khỉ tức giận, mắt bắn ra tia sáng rất đáng sợ:
- Như thế nào? Ngươi ghét bỏ Lão Tôn?
Lăng Hàn lấy lại tinh thần, có vẻ như con khỉ rất nhạy cảm, ưm, phù hợp tính cách khỉ nôn nóng, biến sắc mặt rất nhanh.
Lăng Hàn cười nói:
- Đâu có, ta chỉ bị giật mình vị niềm vui bất ngờ thôi.
Tôn Hầu Tử liền cười, đúng là thay đổi rất nhanh:
- Đúng rồi, kết bái với Lão Tôn toàn là kẻ ghê gớm.
Lăng Hàn là loại người quyết định liền làm, hắn xoay người hướng về cùng một hướng với Tôn Hầu Tử, quỳ xuống dập đầu.
Tôn Hầu Tử gật nhẹ đầu xem như quỳ lạy.
- Tốt lắm, chín lạy xong rồi chúng ta là huynh đệ.
Tôn Hầu Tử tạm dừng, nhìn hướng Lăng Hàn:
- Huynh đệ, ngươi tên là gì?
Kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667915/chuong-3490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.