Ngươi đó, đồ biến thái!
- Kỳ lạ, rõ ràng động tác của hắn không quá nhanh, ta cũng thấy rõ nhưng tại sao Tiêu Thắng không ngăn được? Đừng nói ngăn lại, giơ tay đỡ cũng không thể.
- Đúng rồi, đổi lại là ta cũng không đến mức như vậy.
- Chắc bị khí thế Vương giả của Lăng Hàn đánh giật mình mất sức chống cự.
- Ừm! Chắc là vậy rồi!
Mọi người đều khó hiểu, cho rằng đã tìm được giải thích hợp lý. Nhưng cường giả cấp Trảm Trần trở lên có cái nhìn khác.
- Nâng nặng mà như nhẹ, nhanh mà như chậm.
Các đại nhân vật lộ vẻ mặt giật mình, tim đập nhanh vì thực lực của Lăng Hàn.
Đừng nhìn Lăng Hàn một chiêu một thức vô cùng rõ ràng như thể ai cũng đỡ được, đỡ được hay không là chuyện khác. Sự thật là trừ phi năng lực phản ứng, tốc độ ra tay của Tiêu Thắng mau hơn gấp mười lần, không thì không thể đỡ nổi.
Lăng Hàn ra tay quá nhanh, như tia chớp. Ngươi thấy tia chớp rõ ràng giáng xuống, nhưng thấy tia chớp rồi có muốn ngăn lại không? Sao làm được.
Cảnh giới này gần như không ai làm được, dù là các đại nhân vật cũng không thể.
Tốc độ ra tay của bọn họ mau hơn Lăng Hàn, nhưng nếu chiến đấu cùng giai, khiến đối phương chỉ có thể trơ mắt ếch xem không thể đỡ đòn thì bọn họ không cách nào làm được, đó là mơ tưởng viễn vông.
Nên biết Tiêu Thắng đã là Vương giả thật sự, trên đời này chỉ có người cùng giai sức chiến đấu ngang ngửa gã, nhưng sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666269/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.