Hắc Nguyệt giáo chủ cười nói:
- Đông lão quỷ, ngươi thật là càng sống càng thoáit hóa, so đo với một tiểu bối, không cho tiểu bối bướng bỉnh chơi sao?
Tiêu Đông biểu tình cực kỳ khó xem lạnh lùng nhìn Hắc Nguyệt giáo chủ. Nhưng đang ở địa bàn của người ta, lão đã ra tay một lần, nếu còn làm lần nữa thì Hắc Nguyệt giáo chủ sẽ nổi giận.
Tiêu Đông không muốn gợi lên chiến tranh toàn diện giữa Tiêu gia và Hắc Nguyệt giáo:
- Được rồi, vậy thì để mấy tiểu bối này chiến một trận nữa trong Trảm Trần Uyên đi!
Bước vào Tiên cảnh, giữa Sáng Thế cảnh chênh lệch lớn mấy đều sẽ thu nhỏ vô số lần, bởi vì tiên phàm vượt qua khoảng cách thật sự quá lớn. Trảm Trần khác nhau về chất lượng, chém phàm trần càng triệt để thì bước ra một bước này thực lực càng mạnh.
Không cần vì Sáng Thế cảnh được mất mà so đo, chỉ khi bước vào Trảm Trần mới là cường giả thật sự.
Tiêu Đông xách Tiêu Thắng nhảy lên chiếc thuyền trên bầu trời, quay đầu đi về Bách Hoành thành.
Trong phút chốc toàn trường bộc phát ra tiếng hò reo nhiệt liệt, hoan hô cho Lăng Hàn và Nữ Hoàng.
Đánh thắng!
- Lăng Hàn! Lăng Hàn! Lăng Hàn!
- Loạn Tinh! Loạn Tinh! Loạn Tinh!
Tiếng hét rung trời như muốn đánh rụng các vì sao.
Lăng Hàn cười chắp tay hướng bốn phía. Nữ Hoàng rất là kiêu ngạo, nàng lười quan tâm người khác.
Trưởng Tôn Lương được cấp cứu đã đã có thể hành động tự nhiên, nhưng thương càng thêm thương, bị mảnh nhỏ quy tắc hỏa hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666270/chuong-1841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.