Tiêu Đông cười to bảo, không nương tình đổ thêm dầu vào lửa:
- Ha ha ha! Thiết huynh, xem ra thánh tử của quý giáo tu luyện chưa đủ.
Tiêu Đông cười nhạt, Tiêu Thắng phút cuối dùng chiêu thừa thắng truy kích rất khéo, trực tiếp tổn hại nặng Trưởng Tôn Lương.
Lần này đối phương rất có thể phải nuôi hai, ba năm, sẽ bỏ qua Trảm Trần Uyên mở ra.
Thiên kiêu như vậy tuyệt đối sẽ chọn bốc ra Tiên cấp trong Trảm Trần Uyên, nếu bỏ lỡ là chờ đợi ngàn vạn năm.
Tức là Tiêu Thắng có thể dẫn trước đối phương ngàn vạn năm.
Dù trong ở trong Tiên Vực ngàn vạn năm là rất dài, đủ để Tiêu Thắng dẫn đầu trở thành cường giả Phân Hồn đại viên mãn, san bằng hết Hắc Nguyệt giáo.
Hắc Nguyệt giáo chủ xanh mặt, pháp tắc quấn quanh người gã, không ai thấy biểu tình của gã.
Tiêu Đông vẫy tay với Tiêu Thắng:
- Quý giáo đã không có người xuất chiến vậy lão phu đi đây.
Đã đủ uy rồi, nên rút đi.
Chợt có tiếng quát:
- Khoan!
Một thanh niên chậm rãi bước ra, mỉm cười nói:
- Ta tới khiêu chiến!
Là Lăng Hàn!
Mọi người trên khán đài lộ biểu tình phấn chấn. Lúc trước nghe nói Lăng Hàn từng chiến đấu với Trưởng Tôn Lương không phân cao thấp. Trưởng Tôn Lương bị thương là do luận bàn với Lăng Hàn, không ngờ trùng hợp như thế, hôm nay gặp một siêu thiên tài. Lăng Hàn đã đấu ngang tay với Trưởng Tôn Lương, Trưởng Tôn Lương bị thương thì chắc hắn cũng vậy.
Trận chiến này vẫn rất nguy hiểm.
Tiêu Thắng liếc Lăng Hàn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666268/chuong-1839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.