Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bóng đen bị đẩy lùi về, Vô Tướng Thánh Nhân thì lảo đảo thụt lùi hai mươi mấy bước. Khiến Lăng Hàn bất ngờ là kết cấu thiên địa chỗ này cứng rắn lạ thường, dư ba chấn động tuy khiến một số cỏ cây hóa thành bột nhưng núi không rung rinh chút nào.
Long Ngữ San biết đã trách lầm Lăng Hàn, nhưng vì tính của nàng sĩ diện nên không chịu xin lỗi Lăng Hàn, chỉ lao vào bóng đen kia.
Đó là một con báo đen, không lớn, dài cỡ trượng, cao khoảng nửa trượng, một cái đuôi dài dạ lùng cỡ ba trượng. Đuôi ngoe nguẩy, khúc đuôi có cái đầu răng đang phun ra nuốt vào cái lưỡi.
Cái nào mới là đầu?
Long Ngữ San hừ lạnh lao vào con báo đen kỳ lạ, dẫn động huyết mạch long tộc. Long Ngữ San rất bá khí đánh một đấm hóa thành đầu rồng, từng tiếng rồng ngâm.
Chân long bay lượn chín tầng trời, sức mạnh áp chế đa số thần thú khác gắt gao, trừ phi cách biệt cảnh giới quá lớn không thì sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng con báo đen hoàn toàn không sợ hãi long uy, ngược lại dường như bị khiêu khích nó nhe nanh ra. Hai răng nanh dài nhọn hoặc, phù văn dày đặc hiển hiện tựa như Thánh khí.
Báo đen lao vào Long Ngữ San, tứ chi bộc phát sức đẩy tăng vọt tốc độ, nhanh không tả nổi.
Phập!
Báo đen giơ chân trước lấp lánh ánh sáng phù văn xé rách công kích của Long Ngữ San thủng một lỗ, mạnh mẽ lao vào cắn phập vào cổ tay nàng. Răng báo đen rất bén nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666199/chuong-1770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.