- Sát!
Dương Hiên thầm mắng một tiếng, cũng hận Lăng Hàn lên, rõ ràng là tiểu tử kia xông họa, tại sao liên lụy hắn vào? Tuy trước đó hắn và Tây Thành đại chiến, nhưng hai người chỉ kiềm chế lẫn nhau, đến cảnh giới như bọn họ, ai không tu luyện trăm vạn năm, ai cũng trân quý cái mạng nhỏ của mình không gì sánh được.
Cũng không chờ hắn ai oán bao lâu, Tây Thành đã giết lại, hai mắt phun hỏa.
Đường đường cường giả Nhật Nguyệt Cảnh bị một tiểu bối Sơn Hà Cảnh ở trước mặt mọi người quất bạt tai, hắn không phát điên mới lạ.
Lăng Hàn ở trên trời dạo qua một vòng, lúc này mới nghênh ngang mà đi.
- Người nọ thực sự là không biết xấu hổ!
Thủy Nhạn Ngọc chỉ Dương Hiên nói, có vẻ càng tức giận.
Phải biết bọn họ hảo tâm trợ giúp Dương gia giết tặc, nhưng Dương gia lại bỏ mặc cường giả hải tặc đi công kích Lăng Hàn, điều này làm cho nàng cảm thấy trái tim băng giá.
- Ha hả, thói quen mà thôi.
Lăng Hàn lại lơ đểnh, phần lớn người đều chỉ biết tự quét tuyết trước cửa, sao có thể trông cậy vào một người xa lạ liều mạng vì mình. Hơn nữa, điểm xuất phát của hắn cũng không phải vì trợ giúp Dương gia, mà chỉ vì giết hải tặc mà đến.
Thủy Nhạn Ngọc lại tức giận, trước đó nàng một mực sống ở Hoàng Đô, nói đến tâm cảnh từng trải kỳ thực hoàn toàn kém xa Lăng Hàn.
Một lát sau, nàng đột nhiên bu lại nói:
- Nhắm mắt lại.
- Để làm chi?
Lăng Hàn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665513/chuong-1083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.